14494827_114225952378749_7528783285277511014_n

 

Tác giả: Thủy Thiên Thừa

Tôi drop bộ này mấy lần vì hồi mới đọc, bạn editor còn làm chưa xong. Sau đó thì lại ngán ngẩm bởi các nhân vật cứ đánh tới đánh lui. Tôi không ngại xem đánh đấm nhưng thụ trong truyện này rất đặc biệt, từ nhỏ đã bị bỏ rơi, lớn lên bằng nghề lính đánh thuê nên hoàn toàn không suy nghĩ gì về tương lai. Tương lai với thụ chỉ là các trận chiến, thụ luôn nghĩ mình sẽ  chết trong một vụ đánh đấm nào đó. Phải nói rằng Thủy Thiên Thừa cực kỳ chắc tay trong tâm lý nhân vật (trong Cha nuôi + Cambri), tính cách nhân vật thống nh ất từ đầu đến cuối, không hề sơ hở.

Thụ hơn công 13 tuổi, nuôi công từ khi công 5 tuổi. Tính cách thụ vô cùng cường. Tôi thực sự không đoán nổi làm cách nào để công có thể đè được thụ. Chắc chắn không có chuyện cưỡng vì thụ là loại thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành. Dù công có mạnh đến đâu, nếu dám cưỡng, thụ cho cả đôi sang Tây Thiên luôn. Đây chính là điểm đáng phục của tác giả. Tác giả ngay từ đầu đã mô tả thụ là người không ưa nghĩ ngợi nhiều mà rất thành thật với bản năng. Tôi không chú ý chi tiết này, không ngờ nó lại chính là mấu chốt cởi khóa cho quan hệ công – thụ. Vì thụ thành thật với cảm xúc của mình, sướng là chơi, thế nên trong thời điểm sống chết chưa rõ, chả nhẽ chết không được thỏa mãn nên đã OK hai đứa chịch nhau. Phải nói là cực kỳ logic :)))

Truyện hơi dài dòng đoạn đầu nhưng càng sau càng hấp dẫn. Tôi thích nhất couple phụ (hình như lúc nào cũng thế) Đường Đinh Chi vs Al. Em Chi ban đầu xuất hiện cực kỳ lạnh lùng con thạch sùng, tưởng đâu là ngoan độc nữ vương thụ. Ai dè ẻm lại là ngây thơ chỉ biết nghiên cứu khoa học thụ. Vì cả đời dành cho khoa học nên mọi suy nghĩ của ẻm đều dùng khoa học mà phân tích, từ hôn như thế nào, sờ nhau ra sao cũng phải tính toán cho hiệu suất cao nhất =))) Thật tội cho anh Al :)))

Một điểm tôi không thích ở truyện đó là công phải trả giá quá nhiều cho tình cảm giữa hai người. Thụ thần kinh thô, thẳng nên đương nhiên người chủ động không công thì còn là ai? Mặc dù thuộc team sủng thụ, tôi vẫn thích tình yêu mà cả hai bên cùng nỗ lực như nhau. Có thể ban đầu người nhận ra tình cảm trước sẽ phải hy sinh trước nhưng sau đó sẽ được người kia đền đáp. Tình yêu phải cân bằng mới bền vững chứ nhỉ? Nhưng trong Cha nuôi, điều lớn lao nhất thụ làm đó là chấp nhận. Vì thụ thẳng nên việc chấp nhận này khó khăn vô cùng, khó với cả hai chứ không riêng gì thụ nên tổng lại vẫn là công phải nhẫn nại vô cùng.

Công bị thụ phản bội 3 lần. Thực ra tôi không trách thụ vì nếu đổi lại thụ là con tin, công cũng sẽ tạm thời đánh đổi đồng đội để đảm bảo thụ không bị giết. Có điều thụ không có cơ hội làm điều ấy nên công bị tổn thương sâu sắc. Bị người mình yêu nhất đời bán đứng không chỉ một lần, ai mà không đau khổ. Nhưng công vẫn cho qua hết. Tội nghiệp bé Trạch. Bé chính là điển hình của “ai yêu nhiều hơn người đó khổ hơn”.

Tổng điểm: 8.75

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *