Tác giả: Chung Hiểu Sinh.
Editor: Muối
Lâu lâu mới vớ được một bộ đáng yêu như thế này. Ngắn lắm, chỉ có 7 chương thôi nhưng cute vô đối.
Công và thụ đều là quân nhân. Công (chắc thế, vì anh có vẻ phúc hắc lắm) học ở Tây về, một bụng thơ văn chữ nghĩa còn thụ thì một chữ bẻ đôi không biết. Công viết thư cho thụ lời vàng ý ngọc, thụ không biết chữ, nhờ cấp dưới đọc giùm. Đọc xong vẫn không hiểu ý tứ ra sao, hỏi: tóm lại hắn muốn nói gì? Cấp dưới thông minh tuyệt đỉnh, tóm gọn cả bức thư mấy nghìn chữ thành “hắn muốn ngủ với anh”.
Công và thụ là hai thái cực, nhưng vô cùng yêu nhau. Truyện ngắn, tác giả chỉ bằng vài chi tiết nhỏ đã có thể diễn đạt được điều ấy thì thật không tầm thường. Tình yêu của hai người chính là điều các triết gia, chuyên gia gì gì đó về yêu đương vẫn nói: Yêu không phải là biến người kia thành hình mẫu mình mong muốn mà chính là chấp nhận cả những chỗ “lệch pha”.
Bạn Muối edit đáng yêu như truyện.