CHÚ GIÀ NUÔI MÈO Ú (Tập 5, 6)
Vẫn dễ thương như 4 tập trước. Bọn mèo méo meo béo ú đáng yêu, nhìn muốn cắn.
Trong tập này, Hibino vẫn ngốc như trước. Tôi vốn tưởng sau lần tâm sự nọ, khúc mắc của Hibino đã được gỡ bỏ. Ai ngờ, có lẽ tình cảm của Hibino với Kanda quá sâu nặng và lâu dài nên không thể một sớm một chiều thay đổi được.
Tập này xuất hiện nhân vật em trai của thầy Moriyama.
Trong các tập trước, chúng ta đã biết Moriyama từ bỏ piano vì sự tự ti khi đứng trước tài năng của em trai. Trong khi đó, em trai cũng không vui vẻ gì khi đột nhiên bị anh mình bỏ rơi. Cậu bé căm thù piano, cho đến ngày đi xem một buổi biểu diễn của Kanda. Tiếng đàn của Kanda giúp cậu nhận ra cậu yêu dương cầm thật lòng.
Tác giả xây dựng hình ảnh của Fuyuki Kanda với tài năng âm nhạc tuyệt vời. Tiếng đàn của ông đánh thức cảm xúc người nghe, mở ra cho họ thế giới âm nhạc đẹp đẽ. Hibino rất giỏi, nhưng không đạt được cảnh giới cảm xúc đó. Tôi nghĩ điều ấy liên quan đến tính cách.
Kanda dịu dàng, hòa nhã từ trong xương cốt. Hibino thì phải giả vờ. Vì ghen tị và tự ti trước Kanda, Hibino không thể vươn lên tầm kiệt xuất. Cuối tập 6 xuất hiện một nghệ sĩ dương cầm khác, một người cũng căm hận Kanda với lý do tương tự Hibino, thậm chí còn hơn vì anh ta khao khát sự công nhận của cha mình nhưng cha anh lại chỉ đánh giá cao Kanda. Anh ta nói một câu: “Từ khi Kanda biến mất, trạng thái của tôi rất tốt.” Đây chính là sự khác biệt về đẳng cấp giữa anh ta và Kanda. Anh ta và Hibino không thể tỏa sáng, không dám tỏa sáng khi Kanda vẫn còn trên bầu trời. Nghệ thuật làm sao có thể trọn vẹn khi cảm xúc tiêu cực tồn tại? Ngược lại, Kanda không bao giờ bị ảnh hưởng phong độ bởi tài năng của người khác. Tất nhiên, ông quá giỏi nên không bị ai làm lu mờ. Nhưng thật ra, với tính cách hiền hòa của ông, dù đứng vị trí sau người khác, ông cũng vẫn vui vẻ hết mình với âm nhạc.
Chú già Kanda phong độ từ trẻ, Masato Moriyama từng nghĩ người này bán được vé là nhờ cái mặt. Chú già nhận thức được ưu thế của mình từ sớm nhưng không quan tâm. Bởi vì, như chú già nói: mọi chiêu trò câu khách rồi sẽ hết, nếu lúc đó ta vẫn đứng vững trong giới âm nhạc thì ta đã là một nghệ sĩ thực thụ rồi. Hiểu theo cách khác, chiêu trò có thể khiến ta được chú ý, nhưng thứ thực sự giữ ta tồn tại trong giới nghệ thuật là tài năng thực sự và sự kiên trì. Thật mong các bạn trỏe dùng scandal để nổi lềnh phềnh trong showbitch hiểu ra điều này.
Truyện siêu dễ thương. Nhất định phải mua nha các bạn.