Tác giả: Umi Sakurai
Reviewer: Điền Yên
—-
Nhân vật chính trong tập 7, ngoài chú già ra, có lẽ là Geoffroy Lambert – con trai của Gútave Lambert, 1 trong 4 nghệ sĩ dương cầm vĩ đại nhất của thời đại.
Làm con trai duy nhất của một nghệ sĩ lớn là một áp lực khủng khiếp. Mặc dù tài năng của Geoffroy được tất cả mọi người thừa nhận nhưng anh luôn cảm thấy trong mắt cha, mình chỉ là một kẻ kém cỏi. Với ông Gustave, thế hệ sau ông chỉ có mình Kanda là thiên tài.
Geoffroy điên cuồng bắt chước Kanda, không ngại vứt bỏ bản thân mình. Đó là một bi kịch vì chúng ta có thể sống mà bản thân không tồn tại không?
Anh đến Nhật để “học cọp” Kanda. Nhưng thay vì học kỹ thuật chơi đàn, anh lại học được cách nuôi mèo và mở lòng. Qua câu chuyện với lũ mèo con, cha con nhà Lambert đã hiểu nhau hơn.
Thì ra, ông Gustave rất muốn lại gần con trai nhưng vì đã bỏ lỡ giai đoạn tốt nhất nên cha con ngày càng xa nhau. Ông luôn thương yêu đứa con này nhưng cả hai người đều kém bày tỏ cảm xúc, khiên khoảng cách giữa hai bên xa tít tắp nhiều năm liền.
Điều thú vị là tôi đọc tập 7 khi đang ngần ngại đưa ra một hàn động. Đúng lúc đó, tôi thấy chú già nói với Geoffroy: “Thay vì cố giữ sĩ diện nhất thời, hãy chọn con đường để tương lai mình không phải hối hận thì hơn.” Có lẽ đây là tín hiệu vũ trụ dành cho tôi.