Tác giả: Lisa Jewell
Reviewer: Điền Yên
—–
Tôi đã không thể đặt cuốn sách xuống kể từ khi bắt đầu đọc vào lúc 11h đêm và bây giờ là 2h sáng. Tôi không biết viết gì về tác phẩm này, chỉ có thể nói rằng những review khen ngợi nó không hề nói quá.
Cô bé Ellie mất tích vào thời kỳ đẹp đẽ nhất. Những dấu hiệu lộn xộn, kỳ quái khiến vụ án rơi vào bế tắc suốt 10 năm. Nhân vật chính trong truyện hẳn là bà mẹ của Ellie – Laurel Mack. Tác giả miêu tả tâm lý của bà ấy thật sự rất tinh tế. Từ nỗi đau đớn đến độc ác khi bà xuất hiện suy nghĩ tại sao người biến mất lại là con gái út xinh đẹp đáng yêu mà không phải đứa con gái lớn lạnh lùng khó gần kia; nỗi dằn vặt, tủi thân của cố con gái lớn bị mẹ bỏ rơi, luôn cảm thấy mình không thể thay thế em gái; đến sự rạn nứt hôn nhân mà cha mẹ của Ellie phải gánh chịu. Paul là một người đàn ông quá tốt nhưng với tâm hồn u uất, chết lặng vì mất đi đứa con yêu dấu, Laurel ngứa mắt với mọi hành vi của chồng, thậm chí căm ghét ông. Đáng buồn thay khi người ta biết là mình đang sai nhưng không muốn, không đủ sức thay đổi.
Tôi cảm nhận được nỗi bi ai của Laurel và càng căm hận kẻ thủ ác đã hủy hoại một gia đình. Thật sự là một người điên. Tội nghiệp Ellie bé bỏng. Bức thư Ellie để lại khiến tôi rơi nước mắt. Cô ấy đã phải chịu đựng biết bao khốn khổ. Cô ấy không làm gì sai, luôn rực rỡ như mặt trời, sao bỗng dưng lại rơi vào thảm cảnh như vậy chứ? Vậy mà đến phút cuối đời, Ellie vẫn như vầng thái dương mang đến sự nồng ấm cho mọi người. Vĩnh biệt Ellie yêu dấu.
Tôi thích tên truyện gốc – Then she was gone. Nó như thể kết thúc chuỗi ngày u tối bao trùm lên nhiều người và mở ra tương lai hạnh phúc. Niềm đau đã chấm dứt, Ellie đã ra đi nhưng cô ấy vẫn còn mãi trong trái tim người ở lại.