Tác giả: Keigo Higashino
Phát hành: Nhã Nam
NXB Hà Nội
Thật ra, tôi không biết review thế nào về cuốn này. Xét trên phương diện trinh thám, tôi thấy khá ổn. Keigo vẫn giữ phong cách giới thiệu dàn nhân vật tưởng chừng chẳng liên quan gì đến nhau nhưng thực ra lại móc nối với nhau rất chặt chẽ. Tôi không đoán được diễn biến và hung thủ, chính xác ra là không có lúc nào rảnh tâm trí mà đoán vì còn bận cuốn theo câu chuyện. Tuy nhiên, tôi cảm thấy hơi hẫng với vụ án. Tôi đã chờ một điều gì đó ghê gớm, khủng khiếp, huyền bí hơn kia.
Tôi thích đoạn cuối, khi các nhân vật nói về trách nhiệm của một thành viên trong gia đình và với xã hội. Có lẽ chính nhờ suy nghĩ đặt trách nhiệm và nghĩa vụ lên trên cá nhân mà dân tộc Nhật Bản mới phát triển bền vững được như thế, tinh thần Nhật Bản mới được khâm phục như thế. Trong truyện có nhắc đến vụ rò hạt nhân Fukushima, tôi nhớ năm ấy, có những người Nhật tự nguyện tiến vào nhà máy để khắc phục sự cố dù biết điều ấy không khác gì lên đoạn đầu đài. Sự bình tĩnh của họ, tinh thần hy sinh của họ khiến tôi ngưỡng mộ. “Phải luôn có người đứng ra nhận trách nhiệm”. Ước gì…
Chấm điểm: 5/10
[…] Hoa mộng ảo–> review tại đây […]