LẠI KIỆT

Đây cũng là một nhân vật phụ trong 2013. Anh xuất hiện không được hay ho cho lắm. Tôi còn tưởng là thằng thổ phỉ nào giả danh cán bộ kìa. Nhưng càng về sau, anh càng toả sáng.

Cô em đồng nghiệp tôi kể bạn cô ấy đọc truyện nhiều nên giờ chỉ muốn lấy quân nhân. Nếu cô gái kia đọc 2013, cô ấy chắc sẽ không đòi lấy quân nhân nữa mà sẽ đòi lấy Lại Kiệt.
Anh là một người lính mạnh mẽ, dũng cảm, chính trực. Khi Lưu Nghiễn tức giận bắt chỉ thiên để doạ đám người đang lao nhao như cầu ao rửa đít thì anh lập tức trách mắng: nghĩa vụ của người lính là bảo vệ nhân dân chứ không phải là cầm súng chĩa vào họ.
Khi Lưu Nghiễn giết người, một kẻ xấu xa, anh lại nói: khi cần thì phải giết người, Tổ quốc đang bảo vệ cậu.
Lưu Nghiễn từng phải thốt lên: chỉ cần có Lại Kiệt, sẽ không sợ làm sai.
Bởi anh sẽ bảo vệ bạn, bảo vệ chính nghĩa. Chỉ cần bạn làm đúng lương tâm, anh nhất định không bỏ rơi bạn.

Tôi thích hình ảnh Lại Kiệt xuất ngũ, cưỡi con xe đạp cà tàng đi dọc đất nước. Dường như tôi có thể cảm nhận được lòng phơi phới khi thấy đất nước đã yên bình và tất cả đang chung tay xây dựng lại từ đầu, và cả nỗi cô độc không chốn về, không người chờ đợi của anh. Nếu bạn đã từng đi phượt một mình, chắc chắn bạn hiểu cảm giác cô đơn giữa thế gian rộng lớn.

Chuyện tình của Lại Kiệt có lẽ là điều đáng nuối tiếc nhất truyện. Tôi nghĩ anh không yêu Út, nhưng anh ân hận vì đã phũ phàng với cậu, vì đã không nói với cậu một câu tử tế trước khi cậu chết. Anh không biết Út bị tấn công và cuộc gọi đó là lần nói chhyện cuối cùng giữa hai người. Nếu biết, anh sẽ không bao giờ sỗ sàng như thế. Nhưng đời ai biết được tương lai. Giống như chúng ta đây, hàng ngày, có lẽ chúng ta cũng rất dễ dàng nói lời cay nghiệt, gắt gỏng với người thân (vì biết họ sẽ tha thứ cho chúng ta). Và chúng ta sẽ hối hận nếu đó là những lời cuối nói với họ. Vì thế, trước khi buông ra những lời làm tổn thương người khác, hãy nhớ, rất có thể, đây là giây phút cuối cùng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *