Simon là một học sinh cấp 3 chuẩn bị tốt nghiệp, nhà có bố mẹ em gái, lớp có bạn bè; nói chung là một cuộc sống phổ biến đến không thể phổ biến hơn. Tuy nhiên, cậu có một bí mật. Trên đời, một trong những cảm giác khó ở nhất chính là bản thân có điều bí mật không thể kể với ai. Điều bí mật ấy gặm nhấm tâm hồn bạn, dù bạn là đức vua vĩ đại như Midrat cũng không thể chịu đựng nổi gánh nặng của điều bí mật. Simon cũng thế. Vì vậy, cậu đã kể bí mật của mình với một người lạ bí ẩn trên mạng. Hai người trao đổi với nhau qua những bức email. Simon luôn muốn biết người kia là ai, nhưng điều duy nhất mà cậu biết đó là người ấy học cùng trường với cậu.
Simon tìm kiếm manh mối qua những từ ngữ ngắn ngủi mà người ấy gửi qua mail, chắp ghép với dữ kiện cậu thu được ở trường. Người đó thích Oreo, đang đi nghỉ với bố ở một nơi đồng không mông quạnh… Cứ mỗi lần cậu tưởng tìm ra rồi thì y như rằng, lại có một việc gì đó xảy ra khiến suy luận của cậu sụp đổ. Rốt cuộc, ai mới là người đứng đằng sau những lá thư?
Phim cực kỳ dễ thương. Bố Simon đẹp trai vật vã, mỗi tội ngốc nghếch =)))
Cậu Ethan gay lộ ở trường có nụ cười mê hồn. Diễn viên qua đường mà bạn ấy đóng yêu không chịu nổi. Xem mà chỉ muốn nhìn bạn ấy cười suốt thôi.
Trong phim không nhắc đến quá trình Simon nhận ra bản dạng giới của mình, nếu có thì hẳn tôi sẽ review nó thành trinh thám luôn vì trên đời này khó nhất chính là tìm ra bản thân mình, khó hơn cả tìm ra thủ phạm. Phim chỉ bắt đầu từ lúc cậu cần phải comeout với gia đình và xã hội. Simon mất 4 năm để đấu tranh và chịu đựng sự im lặng của bản thân. Cậu tìm đủ lý do để không lộ diện. Và thế là điều tồi tệ nhất xảy ra, bí mật của cậu bị người khác phanh phui. Simon nói rất đúng, điều tệ nhất không phải là cậu bị người ta biết cậu là gay mà lẽ ra, cậu phải là người được quyết định nói điều ấy với ai, ở đâu, khi nào, ra sao.
Simon rất may mắn khi có những người bạn và người thân tuyệt vời, đến cả cô giáo hướng dẫn kịch cũng rất tuyệt (Đúng là phim chứ ở ngoài mà cô chửi học sinh kiểu đó chắc nó tố cô lên bộ 🙂)) . Đoạn cuối phim, Simon với Blue kiss nhau, cả làng đứng vỗ tay gào rú 🙂)) Ai bảo 2 đứa đẹp trai.
Phim có những chi tiết nhỏ rất đáng giá. Ví dụ như tiêu đề phim là Love, Simon. Khi chưa xem, tôi đặt trọng tâm ở chữ Love vì nghe nó có vẻ lãng mạn hường phấn, nhưng hóa ra, điểm nhấn của nó nằm ở tên Simon. Khi Simon viết thư cho người bạn giấu mặt, vì sợ bị lộ, cậu ký tên Jacques. Khi cậu đổi sang tên thật của mình, ký ở cuối bức thư là “Love, Simon” thì chính là lúc cậu được tự do, được sống là mình, đồng thời truyền cảm hứng cho người bạn vẫn đang bị đè dưới “điều bí mật” sức mạnh bước ra ánh sáng. Hoặc chi tiết thầy hiệu phó nói đến “tolerance” (quên mất phim dịch là gì rồi), thì thầy đeo lá cờ cầu vồng lục sắc trên ve cổ áo vest.
Chấm điểm: 8/10, mau đi xem kẻo hết.