Nếu xem phim này vào thời nay thì chắc thấy nhạt toẹt. Nội dung chẳng có gì, mỗi anh nhà giàu yêu cô gái nghèo, rồi cô bệnh chết năm 24 tuổi. Không quằn quại éo le, trạch đấu, tay ba, ném tiền vào mặt bảo cô tránh xa con trai tôi ra. Đọc truyện thấy nhẹ nhàng, vương buồn nhưng rồi cũng qua.
Hẳn phim này nổi nhờ cả bài hát Where do I begin?
Cậu ấm nhà giàu thấy đời chỉ là empty world, nàng đã mang đến new meaning cho chàng, made the living fine. Lúc nào chàng lonely là nàng always there. Thế nên chàng biết mình sẽ cần nàng đến khi the stars all burn away.
Tác phẩm này còn có một câu mà anh chị em rất thích lôi ra nói: “Yêu nghĩa là không bao giờ phải nói hối tiếc.” Bản gốc là: Love means never having to say you’re sorry. Bối cảnh là chàng làm sai khiến nàng bỏ đi. Chàng sợ quá đi tìm, mãi chẳng thấy đâu, vòng về nhà thì thấy nàng đang ngồi ngoài cửa. Thì ra nàng quên mang chìa khóa Chàng mới nói: Anh xin lỗi. Nàng đáp câu kia. Vậy nên, câu đó phải dịch đúng là: “Yêu nghĩa là không bao giờ phải nói xin lỗi.” Mấy bạn không đọc truyện cứ chém bừa nghe cho dằn vặt