Tên truyện: Luận dĩ mạo thủ nhân đích hạ tràng
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại: hiện đại, phong thủy, huyền huyễn, ấm áp, 1×1, HE
Editor: Socola chấm nước mắm
Cái tên truyện làm tôi muốn hộc máu vì quá dài, không thể nào nhớ nổi. Huhu, các tác giả có thể giảm bớt số từ trong nhan đề có được không vậy?
Công thụ truyện này rất hay. Tuy cả hai đều được tác giả buff nhưng không gây khó chịu. Thụ còn trẻ nhưng năng lực cao, mồm mép ghê gớm, ai động đến cậu thì chỉ có thiệt thân, không bị chửi đến cẩu huyết lâm đầu thì cũng bị ếm cho xui xẻo. Công mang mệnh thiên tử sinh nhầm thời bình nên hên quá hoá ốm, ai có ý hại công sẽ tự động bị trời phạt, chính vì thế nên công thân thể ốm yếu, yểu mệnh. Thụ phát hiện ra các trị bệnh cho công cực kỳ đơn giản: lấy bớt sự may mắn cho công cho người đen đủi. Trời xanh bớt thói má hồng đánh ghen với công là xong.
Công tính cách cực kỳ ổn, thông minh, dịu dàng, thanh lịch. Hai đứa như kiểu sinh ra để dành cho nhau vậy. Cảm giác đọc truyện rất dễ chịu dù đến quá nửa truyện 2 đồng chí mới ngả bài bàn chuyện yêu đương.
Chấm điểm: 8/10
Trích đoạn:
- Bí kíp tránh bóng đè
Đừng coi khinh uy lực của tiền một trăm nguyên, bởi vì nó là đối tượng mà vô số người yêu thích, phía trên lại có hình chân dung vĩ nhân, bản thân đều mang theo khí tràng tự có. Nếu người thường gặp phải tình huống quỷ áp giường linh tinh, bỏ mấy tờ tiền mới một trăm nguyên hoặc là huy hiệu hình chân dung vĩ nhân xuống dưới gối, loại tình huống này có thể giảm bớt.
- Thích kiểu bình thản của anh công ghê gớm
Sầm Bách Hạc hơi có chút thất thần, người giống như hắn, ngay cả lúc nào sẽ chết cũng không biết, có thể có bao nhiêu quý?
Chỉ là nhìn hai mắt sáng quắc của Kỳ Yến, mặt hắn ngược lại hiện lên nụ cười: “Tuy rằng nghe không hiểu cậu đang nói cái gì, nhưng mà nếu thật sự có thể giúp cậu, tôi nguyện ý phối hợp.”
- Yêu nhất cái kiểu 2 bạn đối xử với nhau
“Tôi cần làm thế nào?” Sầm Bách Hạc thấy cậu vừa nói chuyện, vừa trộm hít khí, đưa cho cậu một chai nước, “Uống nước.”
“Lúc anh không có việc gì, theo tôi đi cứu vớt thế giới là được.”
Sau khi Kỳ Yến nói xong những lời này, trong xe có một khắc an tĩnh quỷ dị. Trong xe vang vọng một bản nhạc nhẹ, giai điệu nhẹ nhàng lãng mạn, giống như một đôi tình nhân nhẹ nhàng nhảy múa ở đầu đường tràn ngập hoa tươi, làm cho lòng người sinh ra sung sướng, cũng rất tiện để giảm bớt xấu hổ trong xe.
Sầm Bách Hạc đột nhiên cười khẽ ra tiếng, “Được, đến lúc đó cậu nhớ phải kêu tôi.”
- Rất nể trí tưởng tượng của Sầm đại ca
“Người em thích lại không thích uống rượu, cho nên đem nó cho ai uống cũng không sao, ” Sầm Bách Hạc nhấp một hơi, hương vị còn có hơi chát, hắn nâng ly đặt lên trên bàn.
“Người em thích?!” Sầm đại ca sợ hãi cả kinh, không dám tin nhìn Sầm Bách Hạc, từ lúc nào em trai lại có người mình thích? Anh không thấy gần đây em trai có đi lại tương đối gần với cô gái nào cả.
Chẳng lẽ là thiên kim Nguyễn gia Nguyễn Hữu Y, anh từng nghe người ta nói, vị thiên kim Nguyễn gia này hình như có tình yêu nam nữ với em trai anh, lần trước trong tiệc sinh nhật cha, anh còn nhìn thấy em trai, Kỳ đại sư và Nguyễn tiểu thư ngồi cùng một chỗ nói chuyện phiếm.
“Em nói chính là Nguyễn Hữu Y hả?”
“Đó là ai?” Sầm Bách Hạc không hiểu ra sao nhìn anh trai, từ lúc nào hắn quen thuộc với tiểu thư Nguyễn gia?
“Không phải cô ấy còn có thể là ai?” Sầm đại ca cũng có chút há hốc mồm, cũng không thể là mấy người hầu nữ mà nhà bọn họ mời đi.
Sầm Bách Hạc thật không ngờ mình đã nói đến rõ ràng như vậy, thế mà đại ca còn đoán không ra hắn nói ai, trong lúc nhất thời lại có chút bất đắc dĩ, khó trách đại ca và Tiền Tiền cùng một chỗ nói chuyện phiếm có thể tán gẫu đến vui vẻ, hai người này đều là thiếu tâm nhãn.
“Xa tận chân trời, ” Sầm Bách Hạc thở dài, “Đại ca anh còn không rõ à?”
Sầm đại ca gắt gao nhìn chằm chằm Sầm Bách Hạc một hồi lâu, bỗng nhiên sắc mặt chợt xanh chợt trắng, cộp cộp lui về phía sau vài bước: “Bách Hạc, sao em có thể có loại tâm tư này, chúng ta chính là anh em ruột đó!”
-
Cùng người mình thích làm một hồi vận động hữu hảo hài hòa, là hưởng thụ cực lạc nhân gian, nếu có cái gì càng hưởng thụ hơn cái này, thì chính là làm hai lần.
- Chuẩn cmnl đó
Kỳ Yến chưa bao giờ sợ người khác tới tìm cậu gây phiền toái, bởi vì tìm cậu gây phiền toái, cậu liền đương trường đánh trở về. Sư phụ cậu từng nói với cậu, người sinh ở đời cái gì cũng có thể ăn nhiều, chỉ có thiệt thòi là không thể ăn nhiều, ăn nhiều thì sẽ biến thành bánh bao mềm con chó nào cũng có thể đến cắn một cái.
Kỳ Yến không làm bánh bao mềm được, chỉ biết làm tảng đá cứng thôi.
[…] Luận kết cục trông mặt mà bắt hình dong —> rv ở đây […]
chủ tus ơi, truyện này là truyện chủ thụ hay chủ công vậy ạ?
Chắc là chủ thụ đấy bạn ạ