Đạo diễn: Trương Nghệ Mưu
Reviewer: Điền Yên
—-

Chớp mắt đã mấy năm sau Vô Ảnh vừa xem vừa cười dù không phải phim hài, không ngờ Mãn Giang Hồng ngược lại, bác Mưu đưa yếu tố hài vào mà tôi cười không nổi. Đây không phải chê mà là khen vì phim rất ổn.

Bối cảnh phim là 4 năm sau khi Nhạc Phi bị hại chết, Nam Tống đớn hèn quy phục Đại Kim. Sứ giả nước Kim bị giết chết trong doanh trại, bức mật thư biến mất. Bức thư đó là bằng chứng Tần Cối thông đồng nước Kim, phản bội Nam Tống. Vì vậy, Tần Cối buộc phải tìm lại và/hoặc đảm bảo nội dung bức thư không lọt ra ngoài. Bất kỳ ai biết về bức thư đều phải chết. Trương Đại và Tôn Quân được giao nhiệm vụ này. Thời gian là một canh giờ. Trong một canh giờ đó, rất nhiều chuyện đã xảy ra.

Ai quen với kiểu phim Trung Quốc mưu lồng mưu, kế trong kế rồi thì sẽ chẳng lấy làm lạ với Mãn Giang Hồng. Anh hùng, Vô ảnh đều có cấu trúc tưởng thế này hóa ra là thế nọ nên thật ra, twist ở đoạn giữa không ấn tượng với tôi. Nhưng phải nói rằng cua xe khúc cuối rất cảm xúc.

—- SPOIL —-

Vô Danh từ bỏ ám sát Tần vương vì cho rằng người này là anh hùng, không thể chết. Trong Anh hùng, Trương Nghệ Mưu dám để Tần vương đứng trên đỉnh bởi vì một là công lao của Tần Thủy hoàng đế không thể phủ nhận, hai là cả phim không có câu nào nói Tần Vương là Tần Doanh Chính, có gì cãi vẫn được. Nhưng tôi tin rằng dù to gan đến đâu, đạo diễn Trương cũng không dám tẩy trắng cho Tần Cối. Tức là nhiệm vụ ám sát Tần Cối không thể kết thúc kiểu Tần Cối bị hàm oan, thích khách từ bỏ nhiệm vụ như Anh hùng. Thế nên tôi rất tò mò muốn biết cái kết.

Đến đoạn Trương Đại nói toàn bộ kế hoạch cho Tôn Quân biết, hé lộ Tôn Quân thì ra vẫn luôn “tinh quân báo quốc”, tôi tưởng đó chính là kết cục của phim: thành công giết chết Tần Cối nhưng như thế thì khác với lịch sử. Theo sử chép, Tần Cối chết bệnh chứ không bị ai làm thịt cả. Lẽ nào Trương Nghệ Mưu lại làm sai? Dĩ nhiên là không rồi.

Tôn Quân lạnh lùng dùng cái chết của Trương Đại làm bàn đạp để trở thành thủ lĩnh, được một mình vào gặp Tần Cối. Cạnh Tần Cối lúc này chỉ còn hai em gái hộ vệ, trình độ không thể bằng một người vào sinh ra tử ở chiến trường như Tôn Quân được. Nhưng Tôn Quân không giết Tần Cối mà bắt hắn đọc di thư của Nhạc Phi cho toàn quân nhắc lại. Bằng cách này, bức di thư vốn bị chôn vùi bao năm được đưa ra ánh sáng. Hàng ngàn, hàng vạn người lính thấm đẫm tinh thần yêu nước của Nhạc nguyên soái. Điều này quan trọng hơn nhiều so với cái mạng rách nát của Tần Cối.

Đến đây, tôi đã tưởng bữa tiệc thế là no đủ lắm rồi, ấy vậy mà Trương Nghệ Mưu vẫn tốt bụng cho tôi thêm một món nữa, món ngon nhất. Sau khi đọc xong bài Mãn giang hồng của Nhạc Phi cho toàn quân học thuộc, Tần Cối tự s.át. Tôi kinh ngạc hả hả hả??? Loại tham sống sợ chết đó sao lại tự s.át được? Nếu dám chết thì đâu cần lằng nhằng nãy giờ. Lúc này, Tôn Quân gọi Tần Cối xuất hiện. Hóa ra, Tần Cối vừa chết kia chỉ là người đóng thế. Vì liên tục bị ám sát nên Tần Cối bày ra mưu kế sử dụng thế thân. Xuất hiện trước mặt mọi người lúc là Tần Cối thật, lúc là Tần Cối giả. Vào cái ngày Nhạc Phi chết, người đọc được di thư của ông là Tần Cối giả chứ không phải Tần Cối thật. Tần Cối giả đọc xong liền hủy luôn hiện trường nên chính Tần Cối thật cũng không hề biết về Mãn giang hồng. Người thế thân cho Tần Cối sợ mình nhập vai nhiều năm sẽ quên mất chính bản thân mình, quên mất Mãn giang hồng nên ngày ngày nhẩm đi nhẩm lại. Ông ấy không muốn diễn vai này nhưng không thể không diễn. Ông phải sống để Mãn giang hồng không bị thất truyền. Giờ đây, ông đã có thể ra đi rồi. Lúc này, nghi vấn của tôi lúc “Tần Cối” đọc Mãn giang hồng cho toàn quân nhắc lại đã được giải đáp. Khi xem phim, tôi đã nghĩ: “Sao lão đọc có tâm vậy trời? Vừa diễn cảm, vừa hào hùng, tưởng đâu là bạn cố tri của Nhạc Phi vậy đó.” Đúng là không đùa được với Trương Nghệ Mưu. Tưởng bắt giò được ổng chứ :)))

— HẾT SPOIL —–

Tôi không hiểu về nhạc lắm nên không biết loại nhạc mà đạo diễn dùng nhiều lần trong phim gọi là gì, cảm giác nó giống như trong hí kịch. Cứ mỗi lần các diễn viên di chuyển thì nhạc cheng cheng cheng lại nổi lên. Cảm giác thật khó tả.

Diễn viên diễn rất ổn. Dịch Dương Thiên Tỉ còn trẻ tuổi mà diễn tưởng anh già 35 chứ :))) .

Phim đáng xem.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *