Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Đọc Vật hy sinh phản kích, tôi khá là mệt mỏi. Lý do đầu tiên là vì nó qt. Không đến mức thậm tệ nhưng đủ để tiêu diệt toàn bộ hảo cảm của tôi dành cho tác phẩm. Đã lâu rồi tôi không đọc bộ nào qt đến thế này vì chỉ cần đọc chương 1 thấy có dấu hiệu qt là tôi thẳng tay drop. Bộ này thì tôi cố gắng lết vì thiên hạ khen quá trời. Nếu bạn là fan của Vật hy sinh phản kích, bạn hỏi tôi qt đâu thì xin thưa, tôi rất khó ở với việc dùng từ “lão cha”, “lão mẹ”, “tiểu cô”… Tôi cố đọc tiếp vì Hoa Lê bảo về sau tiến bộ hơn. Sau đó, tôi nhận ra không phải editor làm tốt hơn mà do người đọc đã quen dần với tính qt đó.
Lý do thứ 2: bộ này vô cùng chậm nhiệt, đến mức tôi tưởng nó thanh cmn thuỷ luôn rồi. Đọc đến hơn trăm chương công thụ vẫn trì độn vô biên :))), nhất quyết tình cảm của mình với đối phương là tình đồng chí chứ không phải là “đồng chí”. Tôi đọc nhiều bộ công thụ EQ < 0 rồi nhưng hiếm có bộ này tôi không có xúc động yy 2 bạn với nhau như bộ này. Tôi quả thực nghĩ họ làm huynh đệ hay hơn.
Lý do thứ 3: tôi không thích thụ. Tôi không thích những người không thành thật với bản thân. Lừa người thoải mái, nhưng với bản thân mình thì nhất định nên trung thực. Dĩ nhiên, tác giả đưa ra tá lả lý do biện minh cho sự khép lòng của thụ nhưng tôi cóc đồng cảm.
Lý do thứ tư: truyện không xuất sắc về bất kỳ tiêu chí nào, từ tình tiết, kết cấu, nhân vật hay nội dung. Nó hoàn toàn không xứng với sự ca tụng mà tôi vẫn nghe bấy lâu về nó. Truyện này, tôi chỉ gắng gượng cho 7 vì tác giả viết cũng dụng tâm không ít.
Chê thế nhưng tôi có thể nói rằng truyện edit qt dở ẹc vậy, dài hơn 300 chap vậy mà khiến tôi lếch được xác đến đoạn cuối thì không tệ đâu. Có thắt nút mở nút, có gay cấn hồi hộp đàng hoàng. Tôi hơi tiếc là đất diễn cho Võ Chiếu hơn ít, giá có màn bách hợp cao H của chị này thì chắc tuôi sẽ thấy truyện hấp dẫn hơn.