NHÀ GIẢ KIM
Tác giả: Paolo Coelho
Reviewer: Điền Yên
—
Mỗi lần có ai hỏi tôi đã đọc Nhà giả kim chưa, tôi lại phải hỏi lại “Nhà giả kim nào?” nhưng có vẻ như tôi hơi máy móc thành ra hỏi thừa bởi vì tuy ở Việt Nam từng xuất bản 2 cuốn Nhà giả kim của hai tác giả khác nhau nhưng hình như mọi người chỉ biết tới cuốn của Paolo Coelho.
Review về cuốn sách này quá nhiều rồi nên tôi nghĩ mình không cần nói gì thêm về nội dung nữa. Với tôi, cuốn sách này xứng 7 – 7.5 điểm. Theo quan điểm cá nhân, cuốn này thú vị, dễ đọc và được thổi phồng quá mức. Mấy bài học trong sách không phải tác giả tự nghĩ ra, tôi đã từng đọc ở sách khác rồi. Được cái là nhờ truyền thông đỉnh của chóp mà giờ tôi cũng quên béng mấy cuốn kia là cuốn nào, chỉ nhớ Nhà giả kim. Thế mới thấy khâu phát hành quan trọng.
Thật ra, tôi bỗng dưng nhớ đến Nhà giả kim vì đang chat với cô bạn vừa hoàn thành cự ly HM (21km) sub 2, cô ấy nói năm sau sẽ chạy FM (cự ly 42km), như thế là đời chạy viên mãn, không còn gì hối tiếc. Trong nhóm bạn bè chạy bộ đó của tôi có một anh bạn khác chạy rất tốt, HM sub 2 nhẹ như lông hồng. Mọi người bảo tập FM đi nhưng anh này từ chối. Dĩ nhiên, là người chạy bộ, ai cũng muốn có FM trong đời nhưng anh không vội hoàn thành FM mà muốn để dành.
Tôi cũng biết những người sau khi chinh phục các cự ly, các loại địa hình mà họ muốn thì rơi vào tình trạng chán nản (chắc phải gọi là deep blue chứ blue thì chưa đủ để diễn tả), bán toàn bộ huy chương, áo đấu, áo hoàn thành, giày, vest… không bao giờ muốn chạy bộ nữa. Tôi nhớ đến như ông gì đó (xin cáo lỗi vì tôi mắc bệnh không nhớ tên nhân vật) trong Nhà giả kim luôn ngưỡng vọng về thánh địa Mecca nhưng không bao giờ hành hương tới đó. Có một thứ mình luôn hướng tới thì tốt là hơn có tất cả những gì mình muốn trong tay. Chắc đó là bài học mà tôi thích nhất trong Nhà giả kim.