Cha dong thuyền ra biển cả
Mẹ và con ở nhà
Con ngày ngày ra bờ biển
Chờ cha về từ khơi xa.
Con hỏi hải âu bay liệng
Giờ cha ta ở đâu?
Hải âu bảo
Xa lắm
Đôi cánh ta không bay tới,
Nơi nào đó ngoài trùng khơi…
Con hỏi cơn gió xa xôi
Giờ cha ta ở đâu?
Gió đáp
Cha chú ra khơi ngày gió nam nóng ẩm
Ta là gió bấc lạnh khô
Hai luồng gió không gặp gỡ
Ta chưa thấy cha chú bao giờ.
Con lại hỏi mặt trời
Giờ cha ta ở đâu?
Mặt trời nói
Xa lắm
Nơi những con sóng bạc đầu.
Bỗng chốc mây đen kéo tới
Che khuất ánh sáng của ta
Cha chú mất dấu
Đâu đó giữa ngàn xa.
Con lại hỏi sóng biển
Giờ cha ta ở đâu?
Sóng bảo
Cha chú gặp cơn bão lớn
Chiếc thuyền chao đảo nhấp nhô
Gió giật từng hồi cuồng nộ
Mưa quật xuống thuyền
Người như lá rơi vào biển
Dạt tới vùng đất không tên.
Con chạy về hỏi mẹ
Mẹ ơi, cha ở đâu?
Mẹ áp tay lên ngực trái
Cha ở đây
Mãi mãi
Trong tim mẹ và con.
—-
Điền Yên
Thơ viết ở biển, 2023