Tác giả: Nhất Độ Quân Hoa
Reviewer: Điền Yên
———
Tôi nhìn thấy tên truyện này rất rất nhiều lần rồi, đến nỗi nghĩ nó là một bộ đam cẩu huyết mà mình đã đọc. Hóa ra nó là một bộ ngôn chuẩn bị chuyển thể thành phim.
Trước, tôi sợ đọc truyện ngược lắm, nhưng giờ tôi thích xem chúng nó ngược nhau lên bờ xuống ruộng. Mình không vui thì cũng không thích nhìn ai vui cả. Thế là tôi xem Phế hậu tướng quân với tâm thái chờ coi ngược. Nhưng không, thứ tôi thấy không phải ngược mà là nhảm nhí. Nam 9 không tra nhưu thiên hạ chửi mà khó đỡ.
Mở đầu truyện, hắn là nhị hoàng tử, tình cảm với thái tử còn hơn thủ túc, nhưng vì giành gái, hắn sẵn sàng lật đổ tất cả, ra tay khởi chiến, chiếm đoạt giang sơn. Tôi không đỡ được một thằng đàn ông đội loz lên đầu như vậy. Nhưng thôi, mỗi người có một chí hướng.
Nhưng ngoài điểm này ra thì hắn khá ổn. Cứ kêu hắn tra chứ tôi thấy hắn đối xử rất tốt với nữ 8 mà: yêu nàng, cưng nàng, vì nàng mà khuynh tẫn thiên hạ, thậm chí sẵn sàng coi đứa con rơi của nàng với anh trai là con mình. Nếu đổi nữ 8 thành nữ 9 thì có lẽ hắn đã được tung hô rồi.
Hắn có mơ hồ về tình cảm với nữ 9 nhưng mà má ơi, người ta là vua mà.
Còn thím nữ 9 mới gọi là cực phẩm chứ. Tướng quân thân kinh bách chiến, được sói nuôi sống mà tư duy lòng vòng bome. Nam 9 không thích nàng ta nhưng ngủ với nàng ta, nàng ta tự an ủi mình là thần, phải hiến dâng hết cho quân, xong lại hờn dỗi. Mắc mệt. Lại còn không biết thân biết phận, xông vào cung của hoàng hậu, đánh giết người của hoàng hậu, còn coi vương pháp ra gì không? Nếu đổi nứ 8 và nữ 9 cho nhau, khéo chửi chết mẹ con thần kinh này rồi.
Đoạn cuối thì chơi trò tự ngược rồi tự tử. Ôi lạy hồn, hãm hết phần thiên hạ.
Motif truyện thì nhàm chán: anh A yêu chị B nhưng không nhận ra, đến khi chị B gần đất xa trời, xa luôn cả anh thì anh mới ố á hình như ta yêu nàng.
Truyện có 13 chap mà lết muốn chết vì quá chán.