13.67 – Highly recommended 

Tác giả: Chan Ho Kei
Reviewer: Điền Yên

Ban đầu, tôi tưởng 13. 67 là một vụ án dài, với nhân vật chính là cảnh sát Lạc. Hóa ra, tác phẩm bao gồm 6 vụ án nhỏ, mà nhân vật chính là Quan Chấn Đạc – sư phụ của Lạc.

Tác giả viết ngược dòng thời gian, từ lúc Quan sắp chết vì già yếu lội về quá khứ, khi Quan mới hơn hai mươi. Mỗi câu chuyện đều xảy ra tại một thời điểm đặc biệt của Hong Kong. Đây là một tác phẩm trinh thám thuần, không xen tình cảm yêu đương hay đạo mộ, huyền huyễn gì hết. Quan Chấn Đạc là mẫu hình cảnh sát tôi yêu thích: thông minh, coi trọng kết quả, phương tiện có gian trá một chút cũng không sao, đấu với người xấu mà ta thật thà quá sẽ chịu thiệt; đặt an toàn của người dân lên hàng đầu. Đó là thứ chính nghĩa mà tôi khâm phục.

Vụ án đầu tiên rất ấn tượng, nhưng không phải vì tài trí của cảnh sát Lạc đang giữ vai trò điều tra chính, mà là thủ phạm. Hắn tính toán cực kỳ tài tình, không ngại hủy hoại người vô tội. Sự tàn nhẫn của hắn khi khiến huynh đệ tương tàn làm tôi nhớ đến Hoàng Long trong Âm mưu hội Tam Hoàng. Hoàng Long bắt cóc con của người yêu cũ, nuôi đứa trẻ lớn lên rồi se duyên cho nó cưới em ruột. Bí mật đó đương nhiên phải bật mí cho những người liên quan biết. Trả thù tàn ác như vậy, tôi mới thấy trong 13.67 là lần thứ hai.

Tôi rất tâm đắc câu nói của Quan Chấn Đạc: giết người không khó, xử lý hậu quả để làm sao không bị bắt mới là nguyên nhân khiến việc giết người trở nên khó khăn. Các vụ án tiếp theo đều hấp dẫn, nhưng đỉnh cao nhất của cuốn sách lại nằm ở đoạn cuối. Một cái kết, nói chính xác hơn là 3 câu kết, xuất sắc. Có lẽ phần lớn giá trị tác phẩm nằm ở những câu cuối sách này. Chỉ bằng vài lời giới thiệu ngắn gọn, tác giả tác động mạnh vào tâm lý người đọc là tôi đây, khiến tôi thổn thức không nguôi. Đen và trắng, chính nghĩa và xấu xa, thiện và ác đối lập nhau như thế mà tại sao lại chỉ cách nhau một lằn ranh mỏng manh đến vậy?!

—- ĐOẠN NÀY SPOIL —-

Quan Chấn Đạc, vị cảnh sát trí tuệ siêu phàm, tính tình phóng khoáng, lấy dân làm gốc, hóa ra trước đây lại là một tuần cảnh quèn, quan điểm cứng ngắc, chỉ chăm chăm phục vụ cho bộ mặt của ngành cảnh sát. Cao nhân đã chỉ điểm cho anh, dạy anh bài học cốt lõi về giá trị của người cảnh sát chân chính, than ôi, lại biến thành một con ác quỷ. Ở truyện đầu tiên, tôi không ấn tượng với Quan Chấn Đạc đã gần đất xa trời, mà ghi nhớ sâu sắc nhân vật phản diện Vương Quán Đường. Hắn thâm ầm, tàn độc, thông minh, nhẫn nhịn mấy chục năm mới trả thù, đã ra tay thì tàn nhẫn không sao tưởng tượng nổi. Kẻ hắn thù hận chính là người anh em từng chung hoạn nạn ngày xưa. Hai người đã quay lưng với nhau, đã phản bội nhau. Thời gian và thời thế có thể biến đổi con người không còn chút nào giống với họ năm xưa nữa.
—- HẾT SPOIL —-

13.67 là một tác phẩm rất đáng đọc. Nếu bạn đã bỏ qua phần spoil, hãy lưu ý tên nhân vật trong câu chuyện đầu tiên. Khi bạn đọc đến những dòng cuối cùng, bạn mới có thể thấy giá trị thực sự của tác phẩm. Nếu bạn không nhớ tên nhân vật, coi như bạn bỏ lỡ 2/3 giá trị cuốn sách.

Nếu cuốn sách này bán không chạy thì 90% do cái bìa. IPM làm mảng văn học Nhật, bìa rất đẹp mà sao cuốn này có quả bìa tệ lậu quá chừng, sánh ngang với Ratman của Quảng Văn, đều là thủ phạm gây ế sách

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *