Đạo diễn: Trương Nghệ Mưu
Năm phát hành: 2019
Tên gốc là Ảnh, tên Việt là Vô ảnh. Dịch rất truất )) Tuy nghĩa trái ngược nhau nhưng đều hợp với phim.
Tôi không phải fan của Trương Nghệ Mưu nhưng thích phim của ổng, đặc biệt là Anh hùng. Và với Ảnh, tôi nghĩ đó là bản sao chép lỗi của Anh hùng. Vẫn cách quay chậm nhìn rõ những vệt nước mà tôi từng mê khi xem Anh hùng, vẫn thư pháp, vẫn đàn. Không phải tôi không thích, mà là không mới.
Điều tôi thích nhất trong phim của Trương đạo diễn là màu sắc. Tông màu thủy mặc của Ảnh khá đẹp, nhưng chỉ đẹp với cảnh, với trang phục thì không.
Còn về nội dung, tôi ngồi cười suốt cả suất chiếu dù đây không phải phim hài. Twist mọi thời điểm nhưng rất dễ đoán khi đã biết kiểu tư duy của phim Tàu. Ví dụ như đoạn thằng mặt nạ sắt bê cái hộp đựng thủ cấp đô đốc vào dâng vua là mình đoán anh vua sắp tèo rồi, bởi chắc chắn thủ cấp sẽ không nằm trong hộp mà anh mặt nạ kia mới là anh đô đốc.
Tóm tắt phim như sau:
Nước Bái ký hòa ước với nước X bằng cách cắt thành dâng đất. Tướng nước X là Dương Thương canh thành, nổi tiếng đao pháp tuyệt luân. Vua nước Bái ngày đêm sênh ca, không hề muốn giành lại đất đai tổ tiên, quan điểm của anh rất đúng đắn: “không đánh lại thì đừng có đánh”.
Đô Đốc Tử Ngu kệ mẹ lệnh vua, tự khiêu chiến với Dương Thương. Hai anh sẽ gặp gỡ, đơn đả độc đấu, quần nhau 3 hiệp. Ai thắng sẽ thành công. Các bạn hủ lưu ý: thành công quản thành chứ không phải thành “công”.
Vấn đề ở chỗ anh Đô Đốc này là hàng fake. Hàng auth thì đang bị thương ho hen kèn cử éo oánh đấm nổi (tuy cuối phim anh đập cho cả đám thích khách tan tành). Hàng fake vốn được hàng auth nuôi luyện từ bé, chuyên làm thế thân cho mình, nên hàng fake giống thật hơn cả hàng auth. Để cho càng giống, vợ hàng auth chung sống với hàng fake luôn. Kể cũng tội, gái sờ sờ ra đó, chỉ được nhìn, không được ăn. Hàng auth ủ mưu dùng hàng fake câu giờ với Dương Thương, trong lúc đó sẽ cho quân đột nhập vào thành cướp cờ. Fake biết, nhưng chấp nhận, giao kèo đây là chuyến cuối. Chốt đơn là fake về với mẹ, không chơi trò cascadeur nữa.
Điểm then chốt trong cuộc chiến lần này là tuyệt chiêu do Tiểu Ngải – vợ auth nghĩ ra sau nhiều lần đứng xem auth – fake luyện chiến. Hai anh võ công kiểu gì mà nghiên cứu hoài không bằng một cô gái. Tiết mục múa dù có thể lên Sapa, Điện Biên biểu diễn được. Mà bản chất của môn võ dù này là tính âm của phái nữ. Thế nên tất cả những người tham gia đánh thành không phải nữ thì cũng là bóng Long Xiên. Mỗi người sẽ được cấp phát cho 1 cái dù sắt. Đoạn ngồi lên dù trượt vào thành phải nói là phá vỡ mọi định luật vật lý. Chỉ bằng mấy cây tre với đoạn dây mà có thể tăng vận tốc cho một vật nặng tầm 70kg – 100 kg từ v = 0, đi 1 quãng đường kha khá, còn gập gềnh, lúc cao lúc thấp thì tin tức TQ sẽ xây dựng máy gia tốc hạt lớn hơn LHC hẳn không phải tin vịt. Mấy vị cảm tử quân này đều có tố chất là phi công hoặc nhà du hành vũ trụ, bị quay như chong chóng vầy mà không hề chóng mặt, vẫn đánh đấm như thường.
Đoạn đánh nhau này chỉ có 2 điểm sáng. Một là Hồ Quân vẫn đẹp trai như hồi đóng Bắc Kiều Phong. Hai là nụ cười trước khi chết của trưởng công chúa. Xinh dã man luôn.
Kết quả thì chắc ai cũng đoán được. Tất cả lật mặt với nhau. Bái vương không ngu, ông ta lợi dụng Tử Ngu đô đốc chiếm lại đất rồi phái người ám sát sau khi việc đã thành. Đen cho nhà vua, Tử Ngu chả hiểu sao ốm yếu đứng đéo vững mà oánh thích khách tan tành mây khói, tiện thể xiên luôn cho Bái vương một nhát. Anh hàng fake cũng không ngu. Dù Bái vương không phải kẻ phải người giết mẹ anh thì cũng là kẻ thấy chết không cứu. Anh hận cả auth lẫn hoàng đế. Lúc anh khập khiễng định bỏ đi theo lời anh auth là tôi biết anh auth sắp chết dưới tay anh fake rồi. Y như rằng. Thế rồi anh fake sắp xếp lại hiện trường, dành cảnh vua và thích khách đồng quy vu tận theo kiểu chẳng cần phải CSI cũng nhận ra bug.
Cảnh cuối: cô vợ hoàn hồn, định hô hoán lên, xong nhận ra hàng auth vừa cũ vừa hỏng không so được với hàng fake mới mẻ mẫu mã tốt chức năng hoạt động ổn định nên im lặng.