Tác giả: Nguyệt Hạ Tang
Reviewer: Điền Yên
—–
Truyện rất dễ thương, ý tưởng lạ nhưng tôi cứ thấy nhạt nhạt kiểu gì đó.
Công là “người” hành tinh thực vật. Ở đây, thực vật tiến hóa thành người, duy trì nòi giống bằng thụ phấn. Con thường không biết cha mẹ là ai, mẹ không biết bố của con mình là (những) ai. Thật sự rất lạm giao :))) Mỗi lần phát tình thì nở hoa trên đầu. Bất tiện ghê gớm. Ở hành tinh này chắc không dám xem phim A.
Thụ là nhà thực vật học, vô tình quen với công qua chat, không hề biết công là người ngoài hành tinh. Hai người cứ “ông nói gà, bà nói vịt” một thời gian dài. Công bảo thụ gửi hạy giống cho mình. Theo ngôn ngữ của công thì hạt giống là con cái. Thụ liền gửi 1 đám hạt giống lạ, lại còn nảy mầm nở hoa đầy đủ. Thứ công nhận được là một lũ “con hoang”, chẳng đứa nào là con mình :))) May mà cuối cùng hai người cũng có con chung là một lũ “tỏi”.
Truyện ngắn lắm, đọc vèo phát hết. Rảnh và thừa tiền thì có thể mua.