CUỘC ĐỜI TRẢI HOA HỒNG

Tác giả: Konohara Narise
Dịch giả: Thiếu Đỏ Lục
Reviewer: Điền Yên

Ban đầu truyện mở màn khá ngọt ngào nên tôi cảm thấy vô vị và đã drop. Sau đó, tôi lại tình cờ mở Kindle ra đọc tiếp. Và ơn trời vì tôi đã không bỏ ngang tác phẩm này. Tôi thích nó vô cùng. Một cảm giác ấm áp, lạc quan và đáng yêu tràn ngập khi tôi đọc đến trang cuối cùng.

Hồi bạn tôi nói couple kiểu thụ sáng láng, đẹp trai, đàng hoàng, dương quang bị đè bởi một anh công càng lởm thì bạn càng thích, tôi đã nghĩ: “móa ơi, gu nặng vãi. Mình không thể tiêu hóa được kiểu đấy.” Nhưng trí tưởng tượng hạn hẹp của tôi đã được mở rộng khi đọc truyện của Konohara.

Momota đúng là 1 tên cặn bã: bỏ học, trấn lột bạn bè, đua xe, cá độ, bài bạc, trộm cắp, nghiện hút… tái phạm liên tục khiến chả ai tìn nổi vào nhân cách của gã nữa. Cha mẹ chết vì tai nạn giao thông khi trên đường đến thăm tù. Có thằng con thế này đúng là nghiệp chướng. Vì thế, tôi hoàn toàn thông cảm với anh trai xuất sắc của Momota: sau khi cha mẹ qua đời, anh bán nhà trả nợ cho cha mẹ (vẫn phải bù thêm 1 triệu yên), không hề thông báo cho em trai. Khi thằng em ra tù tìm đến anh, có lẽ lòng anh oán hận nó khiến cha mẹ già phải phiền lòng rồi chết nên đã tuyên bố từ mặt. Khỏi cần nói cũng biết tuyệt cảnh của Momota khi ấy: không nhà cửa, không nghề ngỗng, không tiền bạc, không người thân, không tương lai. Tất cả những gì gã có là 3 cái tiền án. Nếu là tôi, chắc tôi cũng muốn tự tử.

May cho Momota, vì trong giây phút thê thảm nhất của đời mình, gã gặp được một thiên thần. Người như Ron đúng là đã tuyệt chủng. Vì muốn giữ cho Momota khỏi rơi vào vũng bùn lần nữa, anh chấp nhận tất cả, kể cả trở thành s*x toy cho Momota. Anh là người nghiêm túc đến khắc kỷ, không bao giờ nói đùa, có trách nhiệm cao. Lôi Phong gì gì đó chắc cũng chỉ đến thế này mà thôi.

Truyện của Konohara luôn có công cùi bắp hơn thụ rất nhiều, và công trong Cuộc đời trải hoa hồng có lẽ là anh cùi nhất. Đã kém cỏi tệ lậu đủ đường còn hay khóc. Nhưng cũng nhưng mọi seme của Konohara, Momota vô cùng dịu dàng, vô cùng yêu Ron. Gã có thể vì Ron mà làm mọi thứ, chết vì người yêu không quá khó, ngăn bản thân làm việc xấu kiểu ngựa quen đường cũ còn khó hơn. Nhưng bằng tình yêu với Ron, Momota đã làm được, thậm chí là làm rất tốt. Gã trở thành một người được người ta tin cậy, yêu mến. Chưa bao giờ tôi thấy câu nói Gặp đúng người đúng thời điểm mới thành công đúng đến thế. Nếu Momota chưa bị dồn vào đường cùng, chưa bị đẩy đến chỗ tuyệt vọng thì dù có gặp Ron, gã cũng không biết trân trọng.

Phần ngoại truyện rất thỏa mãn tôi, nó trả lời cho câu hỏi Tại sao Ron lại thích Momota. Nếu trong Mỹ nhân, tôi cho rằng Matsuoka yêu Hirosue vì anh đã xuất hiện trong thời điểm tồi tệ nhất của đời cậu thì đáp án này không dùng được cho trường hợp Momota vs Ron bởi khi 2 người gặp nhau, người thảm hơn chính là Momota. Vậy Ron cần gì ở một kẻ dưới đáy xã hội như thế? Đó là Ron cũng có những khuyết điểm mà những khuyết điểm ấy là được Momota dần dần xoa dịu và cải thiện khiến cuộc sống của Ron tốt đẹp hơn. Hai người ấy, ai cũng không thể thiếu người kia.

Tôi thích không khí truyện này: chân thực, đời thường và ấm áp, ngay cả những đoạn bi thương nhất. Con người có thể từng phạm phải vô số lỗi lầm nhưng nếu họ vẫn có lòng hướng thiện thì điều họ thiếu duy nhất là lòng khoan dung và thời gian. Dù sao, tốt hơn cả vẫn là đừng gây ra sai phạm gì không thể vãn hồi, giống như Momota. Khi cha mẹ còn sống thì khiến họ đau lòng, cha mẹ mất rồi, có hối cũng không kịp. Tình bạn cũng thế, lừa gạt bạn bè thì đừng mong họ quan tâm đến mình.

Tình yêu của Momota có phần vị kỷ và tự ti nhưng tôi thấy tác giả viết rất hợp lý, cẩu huyết mà không buồn nôn :)) Konohara khiến tôi thấy tình yêu thật đẹp. “Cảm giác được ai đó yêu lại hạnh phúc đến thế. Chỉ cần ở cạnh sẽ cảm thấy bình yên, chỉ cần chạm vào nhau sẽ cảm thấy an tâm”.

Và tôi thích cách các nhân vật trong truyện này đối xử với nhau. Họ yêu thương, trân trọng nhau dù thế nào chăng nữa.

Bên cạnh đó, văn hóa tình dục Nhật Bản lại lần nữa khiến tôi ngạc nhiên. Những bà nội trợ đi làm thêm ở tiệm khiêu dâm như một nghề tay trái. Và chẳng ai tỏ ra kỳ thị hay khinh rẻ họ. Quan hệ giữa các cô đào cũng rất tốt, không kiểu kèn cựa ngáng chân nhau như trong Quỳnh búp bê. Hoạt động khiêu dâm vô cùng phong phú, đủ các hình thái mà ai xem J A V đều biết =)))

Chấm điểm: 8.5/10

#review #dammy #dienyen #BL

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *