Tác giả: Keigo Higashino
Reviewer: Điền Yên

Lời đầu tiên vẫn phải là cảm ơn bạn hiền Hue Manđã tặng sách. Những lúc muốn từ bỏ, lại nhớ tới tấm lòng của bạn để quyết tâm đọc hết =)))

Đây là tác phẩm tạo nên tên tuổi của Keigo Higashino nên tôi vô cùng kỳ vọng. Kết quả là… không phải thất vọng.

(Phần dưới đây có nhắc tới một số chi tiết nhưng không spoil)

Nhân vật chính xưng tôi là một giáo viên toán cấp 3 của một trường nữ sinh. Anh liên tiếp gặp tai nạn suýt chết: đang đi thì bị bình hoa trên lầu rơi xuống mém trúng đầu; vào nhà tắm thì thấy dây điện bị hở, loạng quạng điện giật chết toi; đi đường bị xe sượt qua… Một lần còn bảo xui, mấy lần thì chắc không thể là trùng hợp, nhưng vì danh tiếng của trường, anh chấp nhận im lặng, không báo cảnh sát. Cho đến khi án mạng thật sự xảy ra.

Nạn nhân dĩ nhiên không phải là “tôi”. Phải thì còn lấy ai kể chuyện?

Đầu tiên là vụ giết người trong phòng kín. Nạn nhân chết do thuốc độc trong phòng thay quần áo nam, khóa kín bên trong. Hiện trường khá êm ả, không có dấu vết vật lộn. Sau một hồi khoanh vùng và thẩm vấn, cảnh sát nghi ngờ một nữ sinh quậy phá, vốn bị anh giáo này trừng phạt. Nhưng bất ngờ, cô gái được chứng minh có bằng chứng ngoại phạm, đồng thời bí mật gian mật thất cũng được giải thích khá thỏa đáng.
Chuyện chưa dừng ở đây, nạn nhân thứ hai bị giết, cũng bằng độc, ngay giữa thanh thiên bạch nhật, trước mặt đông đảo người xem. Nạn nhân đóng vai chú hề trong buổi diễu hành, mà vốn vai chú hề này là của “tôi”, chỉ mới vô tình đổi diễn viên ngay trước giờ G. Vậy người lẽ ra phải chết hẳn là “tôi”.
Tất cả các đầu mối đều chỉ ra “tôi” quá hên mới sống được đến giờ. Không thể kín tiếng để mất mạng được nữa, “tôi” kể hết tất cả sự vụ cho cảnh sát và được bảo vệ liên tục.
Truyện này khá buồn ngủ đoạn đầu vì kể lể về nhân vật chính, nào lấy vợ nhưng hầu như chẳng có tình cảm gì, nào loằng cmn ngoằng với nữ sinh, rồi còn làm tay sai cho hiệu trưởng. Khốn khổ nhất là truyện có hàng đống nhân vật với những cái tên na ná nhau: Huệ Tử, Huệ Mỹ, Nhạn Mỹ… Ban đầu tôi còn ngồi tra xem tên đó chuyển sang tiếng Nhật là gì. Lúc sau oải quá nên nếu sách viết Tiền Đảo thì tôi hiểu là Tiền Đảo mà Đại Cốc là Đại Cốc…

Truyện thực sự đột phá ở khoảng 10 trang cuối cùng. Tất cả các bí mật được giải thích. Rất là bất ngờ. Đặc biệt là lý do giết người. Tôi đọc là mắt chữ Ô mồm chữ O. Các tình tiết mà tôi nghĩ là dài dòng ở phía trên đều không thừa không thiếu.

Chấm điểm: 7/10

#review #trinhtham #keigo

 

 

 

3 thoughts on “Review Giờ tan học”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *