Tác giả: Thượng Quan Ngọ Dạ
Phát hành: Cổ Nguyệt
Lâu lắm rồi mới có một bộ truyện mà nữ chính không làm tôi bực mình, có lẽ truyện không có mấy màn dây dưa yêu đương nam nữ nhảm nhí mà tập trung vào khía cạnh kinh dị và trinh thám.
Nhân vật chính tên là Cổ Tiểu Yên. Ngày cô sinh ra, trời đất đảo lộn, báo hiệu điềm khác thường. Khi cô còn bé, được ông thầy bói qua đường báo có mệnh sát tinh, muốn sống thì không được rời khỏi làng quê. Bà nội Tiểu Yên vô cùng yêu thương cháu, bao nhiêu năm sau đó, bà luôn canh giữ bên cô không rời, quyết không để ai làm hại cô, dù có phải cuốc bộ 10 cây số mỗi cuối tuần để đưa đón cháu đi học trong nhiều năm cũng không hề nhụt chí. Tại sao bà nội lại mê tín như vậy? Phải kể đến chuyện gần 20 năm trước.
Trong một lần ông nội của Tiểu Yên đi làm ăn ở vùng bên trở vể thì cõng theo một cô gái máu me đầm đìa. Cô ta cực kỳ xinh đẹp, tên Đỗ Xảo Nguyệt. Vì thương xót cô gái, bà nội đã để cô ta ở lại cùng gia đình. Ai ngờ con khốn này lấy oán báo ân, tằng tịu với ông nội. Đứa con gái nhỏ của ông bà chết ly kỳ, bà nội quy tội cho Đỗ Xảo Nguyệt nhưng ông nội lại bênh nên cô ta vẫn nhơn nhơn ở lại. Tuy hai người chưa xoạc nhau nhưng ôm ấp thì đã làm, chịch choạc chỉ là chuyện sớm muộn. Con khốn tiểu tam này trong ngày cưới lại trốn về với ông nội, bị bà nội bắt quả tang sin suýt nằm trên cos. Vì thế 3 người giằng co, chiếc kéo nhọn đâm vào ngực Đỗ Xảo Nguyệt khiến cô ta chết. Mối quan hệ giữa ông nội và bà nội đi vào ngõ cụt, liên tiếp sinh thêm con nhưng đều chết yểu, trừ bố của Tiểu Yên. Bà nội kể rằng, vì sợ bóng ma Đỗ Xảo Nguyệt quấy rối nên đã chuyển xác cô ta xuống giếng rồi lấp đi. Mấy năm sau thì ông nội mất tích bí ẩn. Bà nội một mình nuôi bố Tiểu Yên khôn lớn, lấy vợ sinh con. Mãi cho đến khi ông thầy bói kia nhắc đến điềm xấu thì nỗi lo sợ lại lần nữa dấy lên trong gia đình.
Lẽ ra cứ thế thì chẳng sao, Tiểu Yên có thể bình an sống qua một đời, nhưng bố mẹ Tiểu Yên lên thành phố kiếm ăn một thời gian muốn mang cô lên cùng. Bà nội ngăn cản không được đành cho cháu đi. Kể từ đó, Tiểu Yên rơi vào một cơn ác mộng bất tận. Nửa đêm canh ba gà gáy có con dở hơi mặc váy ngủ đến hỏi: cô có cưa không. Tôi vừa giết bạn trai, cần cưa xẻ xác. Rồi lại đến người máu me đầm đìa đến gọi nhờ điện thoại, sáng hôm sau báo đưa tin anh ta bị giết, lột da mặt. Tiểu Yên lần theo đầu mối thì toàn gặp mấy người đã chết. Cô gái muốn phát điên. Đúng lúc đó thì có tin bà nội tự sát, bố mẹ phải về quê lo hậu sự, cô phải ở lại thành phố trông cửa hàng. Một mình lạ nước lạ cái, bị cuốn vào một âm mưu ghê gớm, đỉnh điểm là Cổ Tiểu Yên tỉnh dậy, thấy mình không còn là mình mà là Lôi Hiểu – thiên kim tiểu thư của tập đoàn Lôi thị vô cùng giàu có. Tưởng có tiền là sướng ư? Không hề, cơn ác mộng vẫn tiếp diễn. Không ai tin Tiểu Yên. Cô như con điên trong mắt mọi người. Ai mà tin trên đời có tá thi hoàn hồn, ma quỷ đòi mạng chứ. Đây mới là điều tôi thấy ghê rợn nhất truyện. Bởi cô độc là cảm giác tồi tệ nhất mà con người phải chịu đựng. Tôi thích Cổ Tiểu Yên vì cô gái ấy thật mạnh mẽ. Cô vẫn tin vào bản thân. Nếu bạn nghĩ A là sự thật nhưng cả thế giới nói A không phải sự thật, bạn mất bao lâu để từ bỏ niềm tin của mình?
Điều đau khổ nhất với Tiểu Yên khi nhận ra sự thật là trong khi có người cha sẵn sàng từ bỏ gia tài bạc tỉ để con mình an vui thì cha mẹ cô lại bán sự an vui của cô lấy vài chục bạc. Bà nội hiền lành của cô hóa ra vẫn còn chứa vô số bí mật về Đỗ Xảo Nguyệt (nhưng sự thật con khốn này là tiểu tam thì không có gì thay đổi). Tiểu Yên đen như chấy nhưng tác giả thương tình cho cô một cái kết may mắn.
Kết của truyện rất bất ngờ. Còn tôi thì không ngờ truyện lại khá như thế. Các bạn nên đọc thử.