LẠNH the series

Tác giả: Konohara Narise
Reviewer: Điền Yên

Bạn tôi nói đã đọc Konohara thì không thể bỏ qua bộ này, Lạnh còn hay hơn cả Mỹ nhân nữa. Giờ thì tôi hoàn toàn đồng ý với bạn tôi. Tại sao Konohara lại có thể biến một nồi cẩu huyết thành tuyệt tác như vậy chứ.

Touru bị mất trí nhớ sau một tai nạn giao thông nghiêm trọng. Cậu chẳng nhớ gì hết, không biết mình là ai, ở đâu, làm gì. Bỗng có một người đàn ông xuất hiện, nói cậu là bạn anh ta, kể vanh vách mọi điều về cậu, chăm sóc cậu. Thật chẳng khác gì drama Hàn Quốc. Touru tìm cách nhớ về quá khứ thì bị anh ta ngăn cản nhưng cậu vẫn phát hiện ra một số manh mối. Và chính vì chút dấu hiệu cậu để lại, một người phụ nữ trong quá khứ đã tìm ra cậu và định đâm chết cậu. Nhưng, còn hơn cả drama, Fujishima chặn đường dao thay Touru. Tưởng mình sẽ chết, anh để lại di ngôn nếu anh qua đời, tất cả mọi thứ đứng tên anh sẽ thuộc về cậu. Dù anh phải chết, phải từ bỏ gia đình, phải bán hết sản nghiệp tổ tiên truyền lại cũng phải bảo vệ Touru. Đọc đến đây, tôi nghĩ bụng wtf, cái nồi máu chó gì đây? Có chuyện quái quỷ gì xảy ra trong quá khứ cũng không thể dẫn dến cái hiện tại sến sẩm thế này chứ. Lẽ nào đại thần bị lây thói hl của một fan cuồng tên gọi LL? Phải xem tiếp tôi mới biết mình quá ngu si và trí tưởng tượng của mình quá thiển cận. Đại thần xử lý thắc mắc của tôi đẹp như mơ, cực kỳ hợp lý, và vô cùng bất ngờ nhưng tôi chỉ có thể gật gù mà rằng: “Đáng”. Fujishima đáng phải làm như thế vì Touru. Đáng bán mẹ cái cơ nghiệp hoành tráng đó, đáng rời đoạn tuyệt gia đình đó, đáng hứng một dao đó.
[SPOIL:
Fujishima sinh ra trong một gia tộc giàu có và quyền thế với người mẹ xinh đẹp tuyệt trần. Nhưng ác thay, mẹ anh là một người đàn bà điên khùng, biến thái. Anh là con của mẹ và bác ruột. Tức là mẹ anh đã quan hệ loạn luân với anh ruột để sinh ra anh do cha anh mất khả năng sinh sản sau một tai nạn. Bà ta coi anh là một vật để kế thừa gia nghiệp, kiểm soát toàn bộ cuộc đời anh. Nghĩ đến cảnh Fujishima thủ d*m trước mặt mẹ, mút vú mẹ mà tôi cảm thấy kinh tởm. Tôi ghê sợ người đàn bà kia. Còn Fujishima thì quá đáng thương. Anh thậm chí còn tưởng gia đình nào cũng như vậy. Để trả thù vợ, cha Fujjishima mang về nhà một đứa con nuôi. Đó chính là Touru. Cậu bé kém Fujishima rất nhiều tuổi. Trong nỗi cô đơn, anh coi cậu là em trai mình, lén lút chăm sóc cậu, và phát sinh dục vọng với cậu. Mẹ Fujishima căm ghét Touru. Khi phát hiện hai người qua lại với nhau (qua lại theo nghĩa là chơi với nhau thôi chứ Touru chỉ mới học tiểu học, không biết gì cả), bà ta phát rồ, đánh đập Touru tàn nhẫn. Điều tồi tệ hơn cả là Fujishima chứng kiến tất cả cảnh đó nhưng vì quá sợ hãi mẹ mình nên anh không dám lên tiếng bảo vệ Touru. Touru bị đổ tội ăn cắp những đồ anh cho cậu, anh cũng không dám nói mình đã cho những thứ đó. Tôi đọc mà vừa giận vừa thương cho Fujishima. Chúa sơn lâm dũng mãnh là thế còn phải phục tùng đòn roi nữa là một đứa trẻ từ nhỏ đã bị mẹ áp chế. Tôi hiểu cho Fujishima nhưng cũng không thể tha thứ cho sự hèn nhát của anh. Cả gia đình Fujishima nợ Touru nên việc anh bán gia tài để chạy án cho Touru là điều dễ hiểu.]
Hai người hạnh phúc bên nhau như thế 6 năm. Bỗng 1 ngày Touru tỉnh dậy là quên sạch quãng thời gian đó. Trí nhớ cậu bắt đầu trở lại thời điểm trước khi gây tai nạn. Cậu quên hoàn toàn 6 năm vừa qua. Một lần nữa, Touru đánh mất quá khứ. Tôi chưa từng thấy ai nhọ như Touru, vừa yên ổn lại bị phá tung, làm lại từ đầu, thậm chí còn tệ hơn từ đầu. Và màn ngược tâm ngược thân thụ bắt đầu. Touru cảm thấy bơ vơ, tuyệt vọng không nơi bấu víu. Ám ảnh đen tối trong quá khứ dạy cậu sử dụng bạo lực như cách giải quyết cho mọi vấn đề. Chẳng đánh được ai ngoài Fujishima, Tourh thượng cẳng chân hạ cẳng tay với anh, lăng nhục anh bằng cách biến anh thành công cụ giải tỏa tình dục. Fujishima chịu đựng tất cả với tình yêu và lòng khoan dung vô bờ bến đến nỗi tôi tức điên mà cầu cho anh bị tai nạn hoặc gì đó biến mất khỏi thế gian để Touru ân hận. Nhưng Konohara chưa bao giờ ngược công vẫn rất ưu ái cho Touru hành hạ ngược đãi Fujishima suốt 1 năm trời. Tôi nghĩ món nợ Fujishima nợ Touru trả đủ rồi. Và sau 1 năm, khi Fujishima muốn chia tay thì Touru quay ngoắt 180 độ từ quỷ súc công thành thê nô công. Giờ thì cậu buông thả cảm xúc của mình, thành thật chấp nhận việc mình sợ hãi Fujishima biến mất. Touru học cách hòa nhập và điều chỉnh cảm xúc thay vì nổi điên đập phá đánh người. Đoạn này nói rất sơ lược nên tôi tức hộc máu. Cái kết là HE nhưng tôi không thỏa mãn. Máu mê cẩu huyết của tôi thích ngược công quằn quại cơ. Cái giỏi của đại thần là ở chỗ viết tra công tiện thụ mà tôi không thấy tiện, chỉ thấy anh uke quá tốt 🙁

Ngoài cp chính là có cp phụ chả liên quan méo gì đến cp chính, không hiểu sao tác giả lại cho vào truyện. Tuy nhiên, tôi khác thích phần này, đặc biệt là đoạn thụ nỗ lực cải thiện khả năng giao tiếp. Vốn nhút nhát và kém nói năng, thụ hầu như không có bạn bè hay các mối quan hệ. Công khuyên thụ cần phải thay đổi, từng bước một: nói chuyện về bất kỳ chủ đề nào với ai, đặt mục tiêu mỗi ngày phải bắt chuyện với tối thiểu 3 người. Cứ thế, thụ dần dần cải thiện tình hình, trở nên cơi mở và sáng sủa hơn. Tôi nghĩ mấy bạn trẻ thường cảm thấy khốn khổ vì mình kém giao tiếp có thể đọc truyện này để tham khảo.

Nhìn chung, bộ này twist chóng cả mặt, drama hơn cả phim Thái Hàn Phil kết hợp lại nhưng hay. Chắc tôi mua 1 bộ về ngắm quá.

#dienyen #konohara #BL

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *