Về tổng quan, tôi không thích phần này bằng phần 1.
Nội dung: Bộ phim là chuỗi hồi tưởng về Donna thời còn trẻ – 1 cô gái tràn đầy năng lượng, mạnh mẽ và quyến rũ. Sau khi tốt nghiệp, cô xác va-li lên đi chu du thế giới, rồi tình cờ gặp gỡ 3 người đàn ông – Harry, Bill và Sam. Với mỗi người, cô lại có một đoạn tình cảm nồng nàn cả trên giường lẫn trên biển, trên đảo, trên đất liền, rất chi phong phú. Khi đến Hy Lạp, cô lập tức yêu hòn đảo xinh đẹp ấy và quyết định ở lại, sinh ra Sophie và làm mẹ đơn thân trong nhiều năm như ta đã biết ở Mama Mia 1.
Âm nhạc: vẫn sử dụng hoàn toàn nhạc của ABBA nhưng những bài nổi tiếng nhất thì đã được dùng trong phần 1 nên phần 2 không thể lặp lại được mà cần dùng những bài ít thân quen hơn. Một số bài xào lại như Mama Mia, I have a dream… Mấy bài nổi nhưng lần đầu được dùng như: Fernado, Waterloo…
Hình ảnh: không còn tạo ấn tượng đẹp như mơ như tập 1, dùng cánh cửa để chuyển cảnh quá nhiều khiến tôi nghĩ đạo diễn đã cạn ý tưởng. Thời gian Donna ở Pháp quá ngắn, không tận dụng được vẻ nên thơ của nước Pháp đã bay vèo sang Hy Lạp.
Diễn viên:
Amanda Seyfried rám nắng và gầy rộc, không còn vẻ xinh đẹp mơ màng L dù giọng hát vẫn tuyệt vời.
Lily James diễn vai Donna thời trẻ trông cũng tạm nhưng chất giọng thua xa Meryl Streep nên tôi khá thất vọng với vai này.
Pierce Brosnan, than ôi thời oanh liệt nay còn đâu. Điệp viên 007 đẹp lãng tử nay đã là một ông già bụng phệ.
May mà đổi lại có Bill thời trẻ quyến rũ khủng khiếp. Nếu tôi là Tanya thì cũng thốt lên y như cô ấy: cái hòn đảo quái quỷ gì mà bước 1 bước gặp 2 anh đẹp trai J))
Trong tập này có sự xuất hiện của bà ngoại của Sophie. Bà xuất hiện rất hoành tráng, bước chân dài xuống từ trực thăng đèn chiếu sáng lòe, mặt tiêm botox cứng đơ nhưng manequin nhưng giọng hát thì tuyệt đỉnh. Tôi nghĩ bụng: người này rất quen, nổi tiếng lắm mà sao mình nhớ không ra. Mãi đến khi xem cast thì mới nhận ra đó chính là Cher. Thảo nào giọng hát hay như thế. Già rồi mà vẫn nội lực tràn đầy.
Phim xem giải trí được, chấm điểm thì tầm 7/10 thôi.