Tác giả: Cornell Woolrich
Reviewer: Điền Yên
Woolrich chưa bao giờ làm tôi thất vọng. Lần này cũng thế. Vẫn văn phong đắm say và day dứt, trinh thám đen lại khoác lên dáng vẻ trữ tình hơn vô số cuốn tiểu thuyết yêu đương.
Nam chính, mà có lẽ là nam phụ, bị kết tội giết vợ. Nhân chứng duy nhất cho anh biến mất. Vô danh, tình cờ thì đã đành, nhưng anh và cô gái đó đã cùng xuất hiện với nhau tại ít nhất 3 địa điểm công cộng, tiếp xúc với không dưới 4 người. Ấy thế nhưng ai cũng khăng khăng anh đi một mình, không hề kèm người phụ nữ nào cả. Trên thế gian này, có điều tồi tệ ngang cái chết, đó là nghi ngờ bản thân mình. Nếu tất cả mọi người gọi quả táo là quả cam, liệu có thể đến một lúc nào đó, bạn cũng không còn tin quả táo vốn là quả táo nữa? Bạn hoài nghi sự thật, hoài nghi chính mình, nghĩ tất cả chỉ là một cơn ác mộng?
May mắn cho Scott, dù anh có con vợ đáng ghét nhưng lại có cô bồ tuyệt vời – người con gái sẵn sàng hy sinh tất cả cho anh. Carol – giống như nhiều nữ nhân vật khác của Woolrich – kiên trinh, dũng cảm vô cùng. Tôi thích cái cách nàng bình thản theo dõi đối tượng, ung dung trả lời gã, bất kể gã phát rồ thế nào, nàng vẫn không hề nao núng hay sợ hãi. Nếu không phải có tố chất điệp viên thì hẳn chỉ có tình yêu mới tiếp đủ sức mạnh cho nàng.
Carol và viên cảnh sát điều tra dấn thân vào một vụ án chỉ bằng niềm tin Scott trong sạch. Họ đi đến đâu, manh mối đứt đoạn đến đó một cách tình cờ đến mức trúng số còn dễ hơn. Là một người theo chủ nghĩa duy vật, tôi không tin sự trùng hợp liên tục. Thủ phạm khá dễ đoán ra. Nhưng điều đó không hề làm giảm sức hút của truyện vì điều đặc biệt của Woolrich nằm trong văn phong.
Câu kết dí dỏm của ông cảnh sát làm tôi hơi bị chột dạ vì tôi mắc hội chứng prosopagnosia :((