Tác giả: Mạc Tâm Thương
Reviewer: Điền Yên
—–

Tôi nhảy hố vì đọc văn án thấy motif khá lạ. Ma quân trong tiểu thuyết số 1 lẽ ra phải bị tu chân giả chính phái đánh cho hoa rơi nước chảy nhưng không hiểu hệ thống gặp bug gì mà Ma quân quá mạnh, mỗi lần tu chân giả kia khiêu chiến lại bị hắn tẩn cho lên bờ xuống ruộng. Tu chân giả này uất ức, làm đơn khiếu nại lên hệ thống. Ma quân lập tức bị hệ thống vứt sang một cốt truyện khác. Trong bộ tiểu thuyết số 2 này, Tư Hạo Lam nhập vai tiểu thụ bị tra công cưỡng ép, hành hạ, sau đó gặp được ảnh đế, song túc song phi chỉnh chết tra công. Thế nhưng Tư Hạo Lam kiệt ngạo bất tuân, vì lẽ gì ông đây phải làm theo cốt truyện? Nói nhiều không bằng hành động, Tư Hạo Lam đập nát mẹ cái hệ thống, nghênh ngang bỏ đi. Hệ thống dùng chút hơi tàn, “nguyền rủa” Tư Hạo Lam cứ gặp tra công là đỏ mặt nhũn chân tim đập thình thịch. Hạo Lam quân không sợ trời không sợ đất bị cái thiết lập này khiến phải thuần phục tra công. Thật là uất không để đâu cho hết. Công thụ chung sống, nếu từ ngoài nhìn vào thì thấy kịch bản đang diễn ra tương đối giống nguyên bản nhưng sách vở vốn không thể ghi hết tường tận từng chi tiết cuộc sống, Tư Hạo Lam dần nhận ra đằng sau tra công là câu chuyện khác.

Tôi rất thích thụ của truyện này: thẳng thắn, tự tại, hào hiệp, bất kham. Sóng não của hắn tuy hơn bất thường nhưng rất mạch lạc: biết mình thích gì và rất không ngại thừa nhận thói ham hư vinh của bản thân. Ma quân nhập showbiz chẳng vì muốn chứng tỏ thực lực hay giành ngôi Ảnh đế, đơn giản chỉ là thích có nhiều fan. Tư Hạo Lam chả hề quan tâm tới quy tắc của thế giới, của xã hội hay của showbiz. Thích là làm. Hành nghề diễn viên vô cùng kính nghiệp, đọc sách trau dồi diễn xuất, tập trung chuyên môn, không đi nói xấu. Cần gì phải nói xấu sau lưng, cứ đánh cho một trận là xong chuyện. Người ta nghĩ hắn bị bao nuôi, hắn ngạc nhiên nói có người cho ngươi tiền còn không tốt? Mọi chiêu trò móc mỉa, chơi xấu gặp phải Tư Hạo Lam đều thất bại. Mồm miệng nhanh nhảu, giá trị vũ lực cao. Hạo Lam quân thiên hạ vô địch. Hắn cao ngạo nhưng biết đủ. Người biết đủ mới là người thông minh.

Truyện có rất nhiều tình tiết, lời thoại hài hước, trong phi logic lại rất logic. Hợp khẩu vị tôi. Tác giả có lúc châm biếm, có lúc triết lý nhẹ nhàng, phong độ tương đối ổn định xuyên suốt tác phẩm.

Edit nửa đầu khá ổn tuy hơi kỳ cục. Đọc rất trôi chảy nhưng thỉnh thoảng gặp vài câu vô nghĩa mà rất khó hiểu. Nửa sau truyện như đổi editor, đến tên nhân vật cũng thay từ tiếng Anh sang phiên âm Hán (Martha – – > Mã Toa), qt hơn nửa trước. Cái kết viên mãn và khá hợp lý.

Đánh giá: 7.5/10

One thought on “Review NHÂN VẬT PHẢN DIỆN CÙNG NHÂN VẬT PHẢN DIỆN KẾT HÔN”
  1. =))) trời ơi nhớ mãi cái đoạn anh Lam ảnh đang mặt đỏ chân run các thứ, bỗng vùng lên giật gãy cả cái thành giường, anh công sững sờ luôn =)))

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *