Tác giả: Keigo Higashino
Reviewer:Điền Yên
Keigo có nhiều truyện mà mở đầu rất xa xôi, loằng ngoằng móc nối mãi mới đến phần chính, mà thực ra cũng không rõ đâu là chính. Quá nửa truyện là các thông tin rời rạc, vụn vặt, đến cuối mới xâu chuỗi và bùng nổ.
“Phương trình hạ chí” mào đầu bằng vấn đề khai thác tài nguyên dưới đáy biển. Một người tham gia mờ nhạt, không đóng vai trò gì trong cuộc tranh luận giữa công ty khai thác và dân bản địa, bỗng chết dưới kè đá. Nhận định ban đầu là say rượu té chết. Không ngờ, từ vụ tưởng chừng là tai nạn này lại dắt ra câu chuyện từ 16 năm trước.
Thành thật mà nói, bộ này không gay cấn. Quá trình phá án rất đỗi bình thường: phỏng vấn, đọc hồ sơ… chắp nối manh mối để suy đoán ra sự thật. Gọi là “suy đoán” bởi vì người duy nhất có thể chứng thực sự thật quyết không hé răng về chuyện cũ. Trong tác phẩm này, tôi thấy thương nhất là ông già cựu thanh tra, cũng là nạn nhân đầu truyện. Ông ấy cả đời sống đúng trách nhiệm, lương tâm, vô cùng tử tế, trọng lời hứa. Thậm chí, nếu ông không tốt đến thế thì ông đã không thiệt mạng. Thủ phạm vốn không phải người xấu nhưng ác quỉ nằm ẩn nấp trong lòng đột nhiên trỗi dậy, làm ra chuyện độc ác tày trời.
Nếu trong “Thánh giá rỗng”, Keigo để mặc cho nhân vật tự tranh luận với nhau về tội ác và trừng phạt thì ở trong “Phương trình hạ chí”, tác giả lại tỏ rõ quan điểm của mình về “đền tội”. Một người từng sát nhân, không phải ngồi tù, có thể dành cuộc đời mình để làm việc tốt, để chuộc lỗi. Quý trọng sinh mạng mình đã được bạn cho để làm những việc hữu ích còn hiệu quả hơn những cách trừng phạt khác.
Chấm điểm: 6.5/10