Dịch: Thủy Phương
Phát hành: IPM
Reviewer: Điền Yên
Đọc đến trang cuối sách, tôi phải lập tức nhắn tin cho bạn nói “Rìu, đàn, cúc hay dã man” vì thực sự cuốn sách này cuốn hút từ chữ đầu tiên đến dòng cuối cùng. Seishi Yokimizo đúng là bậc thầy.
Mở đầu truyện đã là một câu chuyện truyền kỳ về người đàn ông tay trắng làm nên sự nghiệp. Sahei trước năm 17 tuổi sống như loài sâu bọ, sau đó gặp gỡ ngài Daini và ngoặt sang một bước khác. Nếu chi tiết đồng tính trong Đảo quỷ chỉ là gia vị thì tình tiết đồng tính trong Rìu đàn cúc là then chốt. Daini và Sahei yêu nhau khi Daini đã có vợ và Daini hơn Sahei đến 25 tuổi. 3 người chung sống với nhau. Ban đầu, tôi tưởng Sahei tằng tịu với vợ ân nhân, hóa ra cậu ta ngủ luôn với ân nhân. Mối quan hệ của ba người này còn trở nên phức tạp hơn nhiều nhưng nếu kể tiếp sẽ thành spoil nên mời các bạn đọc truyện. Chỉ có thể nói rằng, khi lâm chung, Sahei để lại tài sản kếch sù cho Tamayo – hậu duệ của Daini với những điều kiện cực kỳ gây đổ máu.
Chẳng là Sahei có 3 cô con gái với 3 người vợ khác nhau. 3 cô này ai cũng có 1 đứa con trai. Tamayo sẽ thừa hưởng toàn bộ gia sản nếu kết hôn với 1 trong 3 người đó trong vòng 3 tháng. Chẳng cần nói cung biết, cuộc chiến giành tài sản bùng nổ. Ai cưới được Tamayo thì quá lời. Bởi cô không chỉ giàu có mà còn cực kỳ xinh đẹp.
Ngoài điều kiện trên, di chúc còn đưa ra một loạt yêu cầu khác nhằm đảm bảo Tamayo không bị hãm hại giữa chừng. Sahei vô cùng hiểu 3 đứa con gái độc ác, hẹp hòi của mình.
Nhưng trên đời có quá nhiều chuyện trùng hợp và tình cờ khiến cục diện bàn cờ hoàn toàn bị thay đổi. Lần lượt 3 nominated husband bị giết, từng người từng người bị gắn với hình ảnh đàn, cúc, rìu – báu vật trấn gia nhà Inugami. Có phải lời nguyền của người phụ nữ đáng thương bị 3 đứa con củ Sahei hành hạ năm xưa trở thành sự thật?
Tình tiết truyện lắt léo vì có nhiều sự ngẫu nhiên xảy ra mà người trong cuộc không ngờ đến chứ đừng nói người đọc. Tôi chỉ lờ mờ đoán ra chân tướng chứ không dám chắc. Seishi dẫn dắt câu chuyện từ hồi gay cấn này đến cao trào khác, vô cùng cuốn hút. Người đẹp băng giá Tamayo quyến rũ kinh khủng, vừa kiên cường, vừa thông minh, vừa ung dung. Ngay đến Kindaichi cũng bị nàng hấp dẫn.
Đoạn kết truyện đặc biệt bất ngờ bởi sự trêu ngươi của số phận. Liên tục nảy sinh những câu “nếu… thì đã không xảy ra tấn bi kịch này”. Đọc đếm cuối cùng, tôi không hề cảm thấy căm ghét thủ phạm. Sự lạnh lùng tàn nhẫn của người đó, sự bình thản thong dong của người đó, và nhất là hành động fairplay của người đó vào giây phút cuối khiến tôi chỉ có thể thở dài.
Điểm trừ của truyện là hình tượng thám tử Kindaichi khá dấm dớ, khôg tạo cảm giác sắc bén mà tôi mong chờ. Thậm chí, tôi còn thấy anh chàng thua xa mỹ nhân Tamayo.
Chấm điểm: 8.75/10
[…] Rìu, đàn, cúc –> review […]