SỐNG SÓT

Tác giả: Quỷ sửu
Reviewer: Điền Yên

Tôi được giới thiệu bộ này từ mấy năm trước mà cứ để dành chưa xem vì người giới thiệu khen nức nở, kiểu cuộc sống đấu tranh vượt qua khó khăn cả vật chất lẫn tinh thần. Nhân vừa đọc 1 bộ trọng sinh hay ho mà tôi bay sang Sống sót. Tuy nhiên, bộ truyện không sống sót được đến trang cuối cùng. Tôi đã drop nó sau 34% truyện.

Công kém thụ 10 tuổi, là con nuôi của thụ trong suốt 8 năm, từ khi công 10 tuổi đến khi công chết trong 1 tai nạn giao thông năm 18 tuổi. Chính vào thời điểm linh hồn lơ lửng chưa dạt về cõi nào, công mới biết tình cảm của thụ. Thế rồi công trọng sinh, quay về thời điểm ngay trước khi được thụ nhận nuôi.

Bố công là giáo sư chạy theo gái sau khi vợ chết, bỏ mặc con cái. Không rõ quan hệ thế nào mà thụ nhận nuôi công dù thụ nghèo đến cái khố cũng rách. Ở đời trước, thụ phải kiềm chế tình cảm của mình rất nhiều bởi hai người vừa là nam, vừa là cha con nuôi, nghe rất vi phạm luân thường đạo lý. Mặc dù thụ cực kỳ chăm lo cho công, hy sinh mọi thứ vì công nhưng không rõ tại sao công đối xử với thụ rất lạnh lùng, khó chịu, nhiều lần làm thụ đau lòng. Khi sống lại, công quyết không làm thụ khổ nữa dù bản thân không có tình cảm loại đó với thụ, chỉ định học hành làm ăn thật tốt, chờ thụ già đi thì nuôi thụ, tóm lại là y như báo đáp cha nuôi.

Tôi hoàn toàn không hiểu tại sao thụ yêu công đến mức tôn thờ như thế. Công nhỏ tuổi hơn thụ rất nhiều nhưng công nói gì thụ nghe nấy. Thụ thích công ngay từ hồi công 10 tuổi, thụ đưa công về nuôi. Đến năm công 11 tuổi thì 2 người có sự rờ rẫm và hình như đến năm công 12 hay 14 gì đó thì nảy sinh dục vọng. Không rõ đoạn sau tác giả có lý giải không chứ cho đến đoạn tôi dừng thì tôi vẫn đách thể nào hiểu nổi. Nên tôi thấy khá khó ở với vụ ấu dâm này. Nhưng sự khó chịu của tôi với Sống sót chủ yếu nằm ở cấu trúc truyện. 1/3 truyện vẫn cứ lòng vòng ở chi tiết công sợ thụ bị thiên hạ mắng là biến thái, muốn mình phải tỉnh táo để điều chỉnh mối quan hệ, để kéo thụ về với cuộc sống của đàn ông bình thường. Vòng mấy cua làm tôi mệt mỏi. Tính cách công cũng không thuộc loại tôi ưa thích. Dù trong truyện, tác giả viết công ở lớp được bạn bè quý mến nhưng tôi không tin. Cái loại mặt mũi đơ đơ, chẳng quan tâm đến ai thì làm sao được người ta mến cho nổi. Tính của công không phải tưng tửng, lạnh lùng ngầu lòi mà kiểu EQ thấp mà không đáng yêu. Phải gọi là dở dở ương ương mới phải. Tính cách của thụ cũng không bình thường. Nhà nghèo nên thụ phải làm việc vất vả cực nhọc, ăn đói mặc rét… Cũng là hoàn cảnh đấy, thậm chí khổ hơn mà sao Tagome trong Cuối dòng sông, tôi thấy ngầu còn bạn thụ trong này tôi lại đánh hơi thấy mùi tiện tiện na ná như nhân vật của thím HL tức LL.

Tóm lại là tôi không ưa truyện này trên mọi phương diện.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *