THIÊN KHANH ƯNG LIỆP
Tác giả: Thiên Hạ Bá Xướng
Phát hành: Quảng Văn
Reviewer: Điền Yên
Link sách tặng bookmark Conan:http://bit.ly/2C8Cmfr
Thiên Hạ Bá Xướng đích thực là có chấp niệm với họ Trương. Mở đầu truyện đã giới thiệu ngay Trương Bảo Khánh. Thằng nhóc này được cưng chiều từ bé nên tự coi mình hơn người, không muốn sống một cuộc sống bình thường mà cậu ta coi là tầm thường – mỗi ngày trải qua đều giống nhau, đứng đầu đường nhìn thấy toàn bộ con đường đời, nhàm chán, vô vị. Vì thế cậu ta chả chịu làm ăn gì ra hồn, cho tất cả những công việc đó đều không xứng với vận mệnh của mình. Lông ba lông bông, dở ông dở thằng làm bố tức điên, cuối cùng tống cổ lên núi Trường Bạch “tu luyện”.
Thằng nhóc Trương Bảo Khánh này có duyên với các kỳ vật. Đi bât chồn thông mà nhặt được trứng chim ưng trắng, nuôi thành một con thần ưng, làm đám nuôi ưng trong làng ghen tị đỏ cả mắt bao gồm anh em Hai Mũi và Dưa Leo (thực ra là chỉ có 2 Mũi thôi chứ cô bé Dưa Leo chỉ đi theo anh trai, không xen vào chuyện nhảm lồng của đám con trai). 3 đứa trẻ vô tình lọt vào rừng nguyên sinh trong cơn bão tuyết rồi rơi xuống địa cung, phát hiện tòa thành bí mật của Kim Vương Mã Điện Thần – chính là nội dung của cuốn sách.
Nhân vật chính của Thiên Khanh Ưng Liệp là Mã Điện Thần chứ hổng phải Trương Bảo Khánh. Câu chuyện về hắn chiếm nguyên nửa cuốn sách và cực kỳ hấp dẫn. Tôi rất thích Mã Điện Thần. Khác với motif nhân vật chính quen thuộc của THBX thường hữu dũng mà hơi vô mưu, Mã Điện Thần trí dũng song toàn, xông pha Nam Bắc, lăn lộn nỗ lực, gan dạ can trường, hào sảng khí khái. Hắn hiểu đại nghĩa, có thể sống chết vì anh em, nhưng khi anh em phản bội hắn, hắn mổ bụng moi tim trả thù cực kỳ tàn nhẫn. Không biết nên gọi Mã Điện Thần là xui hay hên vì hắn gặp nạn lớn đều thoát chết nhưng bao lần bán mạng mới kiếm được chút tiền thì đều bị trấn, cướp sạch. Lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm vẫn trắng tay. Cha mẹ mất sớm, huynh đệ phản bội, mãi mới gặp lại một người đồng chí thì gã kia bị người ta lừa giết thảm. Mã Điện Thần mấy lần vòng qua Quỷ môn quan mới gặp được một dị nhân biết xem phong thủy. Hai người cùng tìm ra vô số vàng, trở nên giàu có nên mới có danh Kim Vương. Để tránh quan binh và người đời, Kim Vương Mã Điện Thần xây cả tòa địa cung trong núi rồi chuyển toàn bộ gia quyến rời đi. Hơn 60 năm trôi qua, bao bí mật bị chôn vùi, giờ mới được bọn Trương Bảo Khánh khám phá.
Và thế là bọn Bảo Khánh phát tài? Còn lâu. Thế thì không phải là THBX.
Trương Bảo Khánh, sau chuyến vào địa cung thì nằm liệt mấy tháng rồi quay về thành phố, chấp nhận cuộc sống bé mọn: bán thịt xiên nướng, đi xem mắt… Nhưng rồi khao khát bay nhảy tung cánh như chim ưng trên trời lại trỗi dậy, cậu chàng vứt bỏ hết cửa hàng và cô gái mai mối. Tôi cực kì thích câu kết truyện: “bản thân những trải nghiệm này chẳng lẽ lại không phải là một bảo vật?”
Dọc theo hành trình của Trương Bảo Khánh và Mã Điện Thần, một góc văn hóa Trung Quốc hiện lên rất sinh động. Đủ các loại tiếng lóng chốn giang hồ khiến tôi nhớ đến Bỉ vỏ. Mấy tác phẩm trước của THBX tôi đều nghe audio chứ không đọc nên không nhớ gì về giọng văn. Trong cuốn này, tôi ấn tượng với kiểu viết đậm chất tiểu thuyết Tàu: liên tục sử dụng các cụm 4 từ, nghe rất vần điệu. Người dịch cũng rất nuột.
Điểm trừ là bìa nhìn hơi rối mắt và có khoảng hơn chục lỗi chính tả.
#review #dienyen #phieuluu #thienkhanhungliep#thienhabaxuong #quangvan #lamybooks