THIẾU NIÊN CỦA TÔI

Tác giả: Dạ Đích
Phát hành: Owlbooks
Review: Điền Yên

Chuyện của Tần Việt day dứt nhất trong bộ Cái giá để hồi sinh vì câu chuyện ấy là một mô hình quá đỗi phổ biến trong xã hội Việt Nam.

Đứa con trai duy nhất, cục cưng của cả gia đình, cha mẹ yêu chiều hết mực, nâng trên tay sợ vỡ ngậm trong miệng sợ tan, bỗng dưng tuyên bố con yêu đàn ông. Mẹ khóc lóc cha đập phá. Tất cả quay ngoắt 180 độ. Từ niềm tự hào của gia đình trở thành con chiên ghẻ của dòng họ. Bắt chia tay là đương nhiên. Nhưng thiếu niên 17 tuổi lần đầu biết yêu, tưởng tình yêu ấy là bất diệt, tưởng không có người ấy mình sẽ chết. Bị giằng xé giữa bên tình bên hiếu, với tính cách yếu đuối và nhút nhát, Tần Việt rơi vào vực thẳm không lối thoát.
Trước kia, khi còn làm trong lĩnh vực phòng chống tự tử, một trong những câu hỏi tôi thường gặp nhất là: “vì sao nó tự tử?” Chuyên gia sẽ trả lời: nguyên nhân của tự sát rất phức tạp, có thể gồm các yếu tố xã hội, tâm thần, sức khỏe… Nguyên nhân của tự tử chưa bao giờ là đơn lẻ. Vì thế, bạn có thể thấy cùng 1 hoàn cảnh nhưng có người lựa chọn chấm dứt cuộc đời, có người thì không. Tuy nhiên, nếu để nói ngắn gọn về tại sao người ta tự sát thì có thể nói rằng: tại thời điểm quyết định chấm dứt đời mình, người tự sát hoàn toàn cảm thấy tuyệt vọng. Họ không nghĩ bất kỳ điều gì ngoài tuyệt vọng. Con người chỉ tìm đến cái chết khi không còn hy vọng vào tương lai.

Tần Việt tự sát không hoàn tất. Tô Nham và Lương Khuê đã đưa cho cậu một đầu chỉ mỏng manh níu giữ cậu lại cõi trần. Nhưng nỗi đau khổ của Tần Việt quá lớn. Não bộ cậu lựa chọn nghỉ ngơi. Tần Việt rơi vào hôn mê kéo dài suốt 10 năm. Khi cậu tỉnh dậy, vật đổi sao rời. Tần Việt rơi vào một tấn bi kịch mới. Cậu giữ trí nhớ của thiếu niên 17 tuổi nhưng thực tế cậu đã 27 rồi. Khoảng trống 10 năm không gì có thể lấp đầy. Tần Việt bơ vơ không biết mình thuộc về đâu: quá khứ hay hiện tại. Rất may cho Tần Việt, không chỉ mình cậu phải trả giá. Trác Liên Chi – mẹ Tần Việt cũng phải trả một cái giá lớn hơn bất kỳ ai. 10 năm tự dằn vặt, 10 năm thanh xuân bên giường con, 10 năm đơn độc – để bà nhận ra đâu là điều quan trọng nhất: hạnh phúc của con mình hay sĩ diện bản thân, ánh mắt người đời, lề thói xã hội. Tần Việt tỉnh dậy liền có gia đình bên ngoại và bọn Lương Khuê, Tô Nhâm chống lưng, bảo vệ, chăm sóc. Cậu dần hòa nhập với cuộc sống mới, tiếp tục ước mơ hội họa và nhận ra trên đời còn nhiều thứ khác ngoài người đàn ông đã bỏ đi khi cậu hôn mê.

Những người có tình sẽ tìm thấy nhau. Tần Việt gặp Thư Kế Nghiệp. Anh thông tuệ, mạnh mẽ, kiên định, dịu dàng. Cậu ngủ 10 năm chính là để chờ gặp anh. Cái giá để hồi sinh thật đắt nhưng cũng thật xứng đáng.

Khi đọc bộ truyện này, tôi có cuộc tranh luận nhỏ với bạn. Cá nhân tôi không hề cảm thấy việc đo bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn là khó khăn bởi tôi nhất định sẽ chọn cả hai tuy trong một số thời điểm sẽ phải hy sinh một thứ. Có hai loại cha mẹ khi phản đối con yêu người đồng giới. Một là những người yêu thương con nhưng chưa đủ định lực để chống lại sự dèm pha của thiên hạ. Họ vật vã buồn đau tức giận ép con từ bỏ. Nếu bạn từ bỏ bản thân theo mong đợi của cha mẹ, bạn sẽ cả đời bất hạnh. Nếu cha mẹ bạn thật lòng thương bạn, thấy bạn đau khổ, họ có vui không? Chắc chắn là không. Vậy thì bạn nhất định phải hạnh phúc. Chỉ khi bạn hạnh phúc thì bạn mới có cơ hội thuyết phục cha mẹ. Chứ nếu bạn chết trong đau buồn, cha mẹ bạn cũng sẽ chết vì bi thương.
Loại thứ 2 là loại giống như cha của Tần Việt. Ông ta có thương con nhưng ông ta yêu bản thân hơn nhiều. Điều họ sợ hãi hơn cả cái chết của đứa con đó là ánh mắt người đời đánh giá họ. Nếu đứa con chết, họ sẽ buồn nhưng cũng sẽ thở phào. Vậy thì, với tư cách là con của những người như vậy, bạn càng không cần luyến tiếc rời đi. Công sinh thành bạn cần trả đủ, nhưng không phải bằng mạng sống của chính mình.
Trong cả hai trường hợp, dù cha mẹ bạn là loại gì, điều bạn nên làm vẫn là đừng chối bỏ bản thân. Chỉ cần bạn nhớ rõ điều ấy, bạn sẽ tìm ra cách thích hợp để điều hòa các mối quan hệ.

#review_dammy #dienyen

One thought on “Review Thiếu niên của tôi”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *