NHỮNG LÁ THƯ TỪ TUYẾN ĐẦU TỔ QUỐC

Reviewer: Điền Yên
—-

Đây là một trong những cuốn sách đáng sợ nhất mà tôi từng đọc. Tôi sợ hãi run rẩy từ dòng đầu đến dòng cuối. Tại sao người ta có thể tàn ác đến thế với đồng loại. Có một lần, tôi đọc ở trong một cuốn truyện nào đó rằng: trong chiến tranh, người ta thường tàn nhẫn. Tàn nhẫn để tự vệ, tàn nhẫn để quên đi nỗi sợ hãi cái chết, tàn nhẫn vì khát có thể là bản năng của con người vốn bị cất sâu nay có dịp bộc lộ.

Nếu bạn đã từng xem qua vụ cưỡng hiếp Nam Kinh, đọc cuốn Ác quỷ Nam Kinh thì sẽ thấy hình ảnh Nam Kinh ở Việt Nam và ác quỷ Nam Kinh từng hiện diện tại đất nước hình chữ S này, không chỉ một kẻ, mà có hẳn một đoàn quân tàn ác. Giết người, tra tấn, đánh đập, mổ bụng thai phụ lấy thai nhi (không phải để làm thuốc) mà chỉ để chơi thôi…

“Từ tuyến đầu tổ quốc” là tập hợp những lá thư gửi ra miền Bắc, kể về những câu chuyện miền Nam. Tuy có nhiều nghi vấn về sự chính xác của những bức thư này (tôi đã hy vọng tất cả chỉ là dối trá, còn hơn tin rằng những tội ác như vậy từng tồn tại) nhưng tôi e rằng cho dù có nói tăng lên thì vẫn căn cứ trên một sự thật nhất định và sự thật ấy đủ làm bất cứ ai đau lòng.

Trích đoạn

1) (Lá Thư từ xã Hiệp Hưng) “Anh Ty ở Hiệp Hưng bị chúng đè ra mổ bụng cắt gan. Anh chạy hoảng, la thất thanh, máu ở ruột tuôn xối xả. Anh ngã ra chết giữa tiếng reo cười của bọn giặc”.

2) (Lá Thư từ Bến Tre) “Một chị phụ nữ cấn thai gần ngày sanh chống cự lại khi chúng hãm hiếp, chúng bắn chết chị ấy. Thai trong bụng ngộp hơi chòi đạp, chúng liền lấy chày vồ đập xuống bụng chị làm thai vọt ra, chúng đứng chống nạnh cười thích thú”.

3) (Lá Thư từ Quảng Nam) “Tôi có đến thôn T.D trước đây ba năm, bọn Mỹ Diệm kéo quân về thôn này bắt tất cả đàn ông 17 tuổi trở lên, được 350 người. Sau khi đánh đập tàn nhẫn người thì bể đầu, người gãy chân tay, chúng đẩy cả đoàn người vô tội ấy xuống những hầm cạn trong một đám ruộng lầy. Chúng đem hai đôi trâu mắc vào hai cái bừa rồi bừa lên đầu đám người ấy. Máu loang ra lênh láng cả đám lầy. Những tiếng rú ghê hồn: Đến 12 giờ trưa không một thân người nào còn nguyên vẹn nữa, mà hai đôi trâu cũng chết. Đám ruộng lầy đã thành một bể máu! Nhân vị của bọn Mỹ Diệm là thế đó.”

4) (Lá Thư từ Điện Bàn) “Ở Điện Bàn, chị Thu có mang bảy tháng bị chúng tra tấn suốt mấy ngày, cuối cùng bị một cú đá giầy vào bụng, đứa con chưa đủ tháng bị phọt ra ngoài. Chị cầm cái thai vừa rú lên vừa chạy ra đường. Một loạt tiểu liên bắn theo, chị ngã chết.”

5) (Lá Thư từ Tam Kỳ) “Bọn địch còn tạo ra một tục dã man kinh khủng: tục ăn thịt người. Ở một thôn trong huyện Tam kỳ, bọn biệt kích kéo đến càn quét, bắn giết tàn sát thả cửa, rồi chúng bắt hai người đem chặt ra từng khúc nhỏ bỏ vô chảo nấu ăn uống ruợu! Chúng còn bắt đồng bào ăn nữa, nếu ai không ăn là còn thương Việt cộng. Hơn nữa nhằm kích động thú tính của bọn tay sai ác ôn, chúng tạo cách chế biến xào nấu, cho biết lỗ tai người và bàn tay người là ngon nhất”.

3 thoughts on “Review Từ tuyến đầu tổ quốc”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *