Tác giả: Mao Hậu
Editor: Na Na
Reviewer: Điền Yên
Rất bất công cho những cuốn sách tôi đọc trong lúc tâm trạng kém, dù hay đến đâu cũng vô phương cảm nhận, ví dụ như Tượng tâm. Về mặt lý trí, tôi thấy nó rất ổn: cấu trúc, nhân vật, tình tiết đều ổn. Nhưng tôi lê lết mãi không tiêu xong. Vì quá nhiều người ca ngợi nó nên tôi không nỡ drop, cứ đóng Kindle vào lại mở ra, cố đọc thêm một chút. Càng đọc càng oải vì truyện khá bình đạm, quanh quẩn việc thụ bị đau tim, sức khỏe kém, công là người có tim phù hợp nhất nhưng vì yêu nên thụ kiên quyết không chơi trò đổi mạng.
Bộ này là niên hạ công, dưỡng thành nên đến 40% đầu truyện là quá trình công lớn lên, thay da đổi thịt, xây đắp tình cảm. Vì công cô khổ từ nhỏ, thụ là người đầu tiên đối xử tốt với công nên công cảm kích vô bờ, cả thế giới của Lê Thúy chỉ có Lục Thương, yêu là điều khỏi cần bàn (vì đây là đam mỹ mà). Ngược lại, Lê Thúy cũng thay đổi Lục Thương. Bởi ốm đau từ bé nên anh hầu như không có cảm xúc với thế giới, tâm trạng bình thản vì không biết khi nào mình chết. Từ khi có công thì thụ sống có năng lượng hơn. Chính vì thế, bạn bè của anh không ai phản đối 2 người.
Đọc bộ này tôi hơi mệt tim vì lây bệnh của thụ. Thật sự là tâm trạng kém còn vớ phải bộ có nhân vật ốm yếu làm năng lượng của tôi giảm triệt để. Thôi, đi đọc H đây.