Tác giả: Y Y Dĩ Dực
Reviewer: Điền Yên
—-
Motif quen đến không cần phải bàn: thụ xuyên vào một bộ tiểu thuyết ngựa đực: nam chính vốn là hoàng tử vong quốc, bại dưới triều đại của thụ, sau đó Đông Sơn quật khởi, chiếm lại thành trì, nhất thống thiên hạ, thu nạp hậu cung, bất kể nữ vương nữ tướng công chúa tiểu thư dân thường thần y… đều quy phục dưới đũng quần hắn. Dĩ nhiên, nam chính làm thịt thụ thê thảm, gọt thành nhân trư, hành hạ sống không bằng chết. Thụ xuyên vào thân xác này, không xuống tay giết cội nguồn tai họa ngay từ đầu được thì buộc phải sủng nịch, chăm sóc thương yêu nam chính, đặng còn ôm đùi, cho mình một đường lui sau này. Ôm đùi ôm luôn đến bẹn, nam chính cũng rung động trước thụ mà hủy luôn tình tiết 3000 giai lệ, độc sủng một người. Kết thúc HE viên mãn.
Đọc văn án hiểu mẹ hết nội dung nhưng tôi vẫn nhảy hố vì nó cẩu huyết, công thâm tình. Điểm mà tôi thích của cuốn này đó là tác giả không cố cho tất cả HE. Khi lợi ích của người này là thiệt hại của người kia, ta chết ngươi sống thì nhất định không thể hòa giải được. Dù thụ cố hết sức thay đổi kịch bản nhưng tình tiết có thể sửa, mạch truyện không thể thay. Nhân vật này không chết, tất có nhân vật khác thế chỗ. Bởi vì nam chính là con của thiên đạo, dù tình tiết biến chuyển thế nào, vận mệnh của hắn vẫn là đánh bại Bắc quốc, thống nhất thiên hạ. Nơi nào không được hào quang nhân vật chính rọi đến, lại còn đòi đối nghịch nam chính thì khả năng tèo hơi cao. Truyện có ngược, vì thụ và công ở 2 bờ chiến tuyến. Không ngược thì quá vô lý. Đoạn ngược nhất lại không phải giữa công và thụ mà lại là của nhân vật phụ. Nỗi bi ai của người lính hy sinh cả đời vì đất nước mà vẫn không cứu nổi quốc thổ bại vong, trở về nhà thì cả gia đình đã tuẫn tiết. Mối thù này làm sao có thể xoa dịu đây?
May mà ngược cũng không nhiều, cơ bản vẫn là sảng văn. Và cũng nên xác định vì nó có tag hài nhảm nên logic chỉ là mây bay. Ví dụ như nam chính hack tài khoản VIP, đánh trận vèo vèo. Vài năm ngắn ngủi đã oánh đông dẹp bắc, thu hết về một mối. Nữ tướng trụ cột Tây Thục quốc rũ áo đi lấy vợ, bảo đi là đi luôn, khi quốc gia lâm nguy cũng kệ…
Bỏ qua mấy điểm này thì truyện khá dễ thương, hài hước. Đoạn công bị mù tạm thời, được thụ giả vờ là nữ thứ ba chăm sóc, ông nói gà bà nói vịt rất chi cute.
Anh công này ổn, thụ cũng được mỗi tội nói hơi nhiều.