Reviewer: Điền Yên.
—–

Xem phim này thì tôi hiểu tại sao tội phạm truy nã ở Hàn Quốc sang Việt Nam bị bắt trong phút mốt. Trình độ nghiệp vụ của cảnh sát Hàn Quốc quá tệ hại.

Đầu tiên là một anh cảnh sát chạy đuổi theo tên tội phạm ở trong rừng, các cảnh sát khác bám theo ngay sau đó. Cái rừng thì bé tí vậy mà tìm hoài không thấy. Lẽ ra phải báo người mang chó nghiệp vụ đến ngay nhưng tận hôm sau con chó mới lò dò đến. Ừ thì anh cảnh sát cố tình lôi thằng tội phạm đi nên khó tìm được ngay nhưng gì mà dồn cả lực lượng cảnh sát vào tìm một tháng cũng không thấy. Nghiệp vụ thế không kém thì gì?

Anh cảnh sát ở với thằng tội phạm nguyên một tháng mà không bắt nó khai được. Mời anh sang Việt Nam học nghiệp vụ hỏi cung. Không hiểu thằng này có cấu tạo cơ thể quái vật hay anh cảnh sát dấm dớ mà anh đánh nó suốt 1 tháng, thằng tội phạm vẫn không lung lay lấy nửa cái răng. Trình độ đánh đập của anh còn không bằng mấy thằng du côn đánh em bé gì ở Đà Nẵng bay hết cả hàm răng.

Với cái kiểu canh giữ đó, tôi tưởng tượng ra cảnh anh còng tay thằng tội phạm liên tục. Vậy những lúc nó đi tè đi ẻ thì làm thế nào? Chắc là anh ấy hầu hạ nó chứ sao dám tháo còng ra. Phải chùi cho nó thì cũng hận đấy nhỉ? Tôi thấy nó nói đúng, không phải là anh cảnh sát hành hạ, tra tấn nó đâu mà là nó chơi anh cảnh sát đó.

Thằng tội phạm bị truy nã mà cứ nhơn nhơn cái mặt đi trên đường thậm chí chẳng cần đeo khẩu trang, chả bị ai rờ đến, bảo sao chúng nó trốn được ra nước ngoài. Nếu là ở Việt Nam, camera chạy bằng cơm đã phát hiện nó ngay cả khi nó phẫu thuật thẩm mĩ. Không hiểu cảnh sát Hàn Quốc làm ăn kiểu gì.

Nhưng có một điều Hàn Quốc hơn Việt Nam, đấy là cái xe (nhà?) hoang để giữa đồng không mông quanh mà điện nước rất đầy đủ. Không rõ ben Hàn dùng điện nước xả cửa, không cần đăng ký, thanh toán hay thế nào. Nếu là Việt Nam thì sẽ không có đường điện nước ở đó, lỡ trước đây từng có người đăng ký mà lâu không dùng thì cũng bị cắt, không bị cắt mà bỗng dưng dùng ầm ầm thì công an phường sẽ đến hỏi ngay. Buồn cho công tác trị an địa phương nước bạn quá.

Lại khen tiếp Hàn Quốc, nguyên cái xe sắt phế thải to đùng để đó mà không sao. Đúng là an ninh số một mà. Ở Việt Nam thì ra đồng nát rồi :))))

Phim này cũng như các phim có điều tra khác, có vấn đề gì cần khám phá thì y như rằng nhân vật chính sẽ đi vào buổi tối chứ không đi ban ngày, bất kể việc đó có gấp hay không. Xe ô tô thì nhất định là mở sẵn cửa kèm chìa khóa trên xe cho thủ phạm tiện bỏ trốn. Súng giắt bên sườn nhưng nhất định không rút ra bắn mà chỉ hô phong long với xông vào đấm (rồi để nó đấm cho).

Nỗi hận thù của anh cảnh sát với thằng tội phạm này rất lớn, thậm chí không màng đến vợ con và tính mạng bản thân nhưng phim lại không làm rõ được lý do tại sao anh ấy lại hận nó đến thế. Nếu nói là vì chức nghiệp của cảnh sát thì tôi cảm thấy không thuyết phục cho lắm, trên đời ti tỉ loại tội phạm như vậy anh chặn hết được à, trong khi anh chỉ có một cái mạng thôi?

Nói chung là bug rất nhiều. Tại sao người ta không chột dạ với một cái kịch bản thiếu logic như thế nhỉ?

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *