— Từ Từ Đồ Chi —
Thể loại: Hiện đại, Oan gia, Ngọt văn, Niên thượng, công chuyển thụ, HE
Phúc hắc, thâm tình, trung khuyển công x Tự kỷ, thích tìm đường chết thụ
Biên tập: Tử Hi
Bộ này cùng hệ liệt với Viên tiên sinh luôn không vui. Nhân vật chính là Vương Tề và Phương Sĩ Thanh – bạn thân của Viên Thụy. Thụ là em vợ công, kém công 10 tuổi nên sủng là đương nhiên. Tôi không có bất giờ gì với diễn biến của truyện. Nhưng công nhận tác giả văn phong lôi cuốn, gợi được cảm xúc cho người đọc, bất kể tích cực hay tiêu cực.
Tôi ghét Phương Minh Dư kinh khủng. Cô ta đúng như Vương Tề nói – cả thế giới này sai chứ cô không bao giờ sai. Cô không biết quý trọng Vương Tề nhưng cũng không muốn nhả anh cho người khác. Tôi hiểu điều cô ấy nghĩ (ai mà chịu nổi chồng vừa chia tay đã lên giường với em trai cơ chứ) nhưng không sao chịu nổi kiểu mưu mô xảo quyệt cô đối phó với đứa em khờ dại luôn hâm mộ cô.
Tôi cũng không thích Phương Sĩ Thanh. Cậu ta đúng là bông hoa nhỏ luôn được cưng chiều. Tưởng thế nào, cuối cùng vẫn để Vương Tề nói với mẹ về chuyện tình giữa hai người. Tôi bình sinh ghét người ba phải, không dám đấu tranh nhưng cái gì cũng muốn có. Phương Sĩ Thanh thật tốt số. Tốt đến mức tôi không ưa được. Tôi thích một tình yêu công bằng nhưng ở đây, sự nỗ lực của Phương Sĩ Thanh quá ít mà kết quả thu được lại quá tốt đẹp.
Nói thật là 2/3 truyện về sau, tôi chỉ rình xem Viên Thuỵ. Mấy trò công chúa dỗi hờn của Phương Sĩ Thanh, tôi lướt rất nhanh. Viên Thụy quá đáng yêu, đáng thương, đáng quý.
Không chấm điểm vì có quan tâm đến nội dung chính đâu.