Tác giả: Tử Mộc Vạn Quân
Người đọc: Đình Duy
Reviewer: Điền Yên
——-
Bạn Đình Duy này đọc hay nên tôi thường ưu tiên tìm truyện trên kênh của bạn ấy. Tôi lọt hố Thương thiên rất tình cờ, không nghĩ mình sẽ theo nó vì tiên hiệp thường dài và ít nhất bộ nào đột phá.
Thành thật mà nói, tôi nghe đến chap 55 rồi nhưng yếu tố kỳ ảo cực ít. Khác với các truyện tu tiên mà tôi đã đọc thường mở đầu đã xuất hiện nhân vật đầu nhập tu tiên phái nào đó, trong bộ này, nam chính Lý Nhạc Phàm luyện võ kiểu bình thường, ngay vụ ăn mật con rắn trở nên bách độc bất xâm thì trong các truyện võ hiệp cũng đầy.
Tôi theo bộ này vì thích tính cách nam chính. Lý Nhạc Phàm trẻ tuổi nhưng tính tình bình đạm, ưa yên tĩnh, cảm giác như cậu ta đã đắc thiên đạo. Tôi thích cái cảnh Lý Nhạc Phàm ngồi cạnh cái cây tùng trên đỉnh núi: vừa cô độc, thanh lãnh lại vừa hòa làm một thể với đất trời. Cậu ta bị xung quân vào doanh trại thấp kém nhất, chuyên bị lôi ra là lá chắn thịt. Để tồn tại, buộc phải giết rất nhiều người. Nhưng chẳng hiểu sao, tôi vẫn thấy Lý Nhạc Phàm tay không dính máu, vẫn thanh lãnh như khi ngồi bên cây tùng. Cậu ta xử lý tình huống cũng thường hợp ý tôi: nhanh gọn, trực tiếp và hiệu quả. Có thằng cha hôn quan định bắt cậu ta về hành hạ, quan tướng biên cảnh còn đang nghĩ cách xử lý sao cho khéo thì Nhạc Phàm bộp luôn cho thằng quan kia 3 phát ngất xỉu. Lý Nhạc Phàm hành động không hề cáu giận hay lỗ mãng, đơn giản là cho thằng kia im thôi.
Lý Nhạc Phàm cũng không hề thương hương tiếc ngọc. Tôi đọc một đống truyện kiếm hiệp sắc hiệp tiên hiệp tu tiên, các anh giai cứ thấy gái đẹp là nhũn như con chi chi, lúc nào cũng không nỡ với sợ mang tiếng đánh phụ nữ. Tôi thấy ngu bỏ mẹ. Lắm con ác như thú, mình không đánh nó thì nó thịt mình, các anh vẫn thà chết chứ không uýnh các em. May các anh là main chứ không chết mẹ nó lâu rồi. Lý Nhạc Phàm thì không nha. Có lần, đang đi đường thì bị một con điên giữ lại, quật roi tẩm độc suýt chết. Con này đúng là ác ôn vô lý, chả liên quan gì cũng hạ độc thủ. Lý Nhạc Phàm ấy à, không hề nương tay, đấm thẳng cho ẻm 1 cú vào mặt (tôi tưởng tượng như kiểu Chaien đấm lõm mặt Nobita ấy) =))) Thật thống khoái :))
Tôi mới nghe được chừng 1/3, không biết về sau thế nào.