Tác giả: Tú Vu Lâm
Thể loại: Trọng sinh, dân quốc, cường thủ hào đoạt, bá đạo trung khuyển tra công x phúc hắc yêu nghiệt nữ vương thụ (có điểm vạn nhân mê), HE
Tôi rình bộ này mấy năm mà giờ nó mới hoàn. Ahuhu. Qua tay mấy nhà lận, số ẻm thật long đong. Bộ này tôi đọc được khá tình cờ. Nhảy hố vì cái hình bìa đẹp, làm tôi nhớ đến A Vinh.
Truyện thuộc thể loại cẩu huyết tôi thích =))) Đại khái nội dung như sau: thụ là chuyên gia hí kịch thời hiện đại, xuyên vào thân xác một con hát thời Quốc dân có tên tuổi diện mạo y chang. Hên cho thụ là xuyên đúng cái xác cùng nghề nghiệp chứ lỡ xuyên phải ông đồ tể thì miễn bàn luôn. Đời trước thụ bị bao nuôi, kiếp này cũng khó tránh khỏi. Thụ lọt mắt xanh một anh tướng soái bá đạo, bị ảnh chiếm về làm của riêng. Rồi thì khí chất, dung mạo của thụ cảm hoá con t(r)ym anh (cùng nhiều anh khác). Thụ muốn bùng cháy nên trốn đi, 6 năm sau mới tái hợp. Hai người thông ra một số vấn đề trước kia chưa hiểu, yêu đương đằm thắm hơn. Kết truyện là hai bạn chạy sang Mỹ tránh cơn đại biến của quốc gia, chung sống hạnh phúc mãi mãi.
Điểm cộng:
Công bá đạo, manly, thần kinh thô, lúc trung khuyển thì rất mực si tình. Một trong hai trường đoạn tôi thích nhất truyện là công tóm lại được thụ sau 6 năm bỏ trốn. Trước đó, công đã nghĩ ra nghìn vạn kiểu “trả thù”, đỡ đòn nếu thụ giương vẻ quật cường thà chết còn hơn sống với anh ra. Nhưng thực tế lại là thụ chẳng hề phản kháng gì, đối xử hết sức nhẹ nhàng, dịu dàng, thoải mái thì bao nhiêu công phu chuẩn bị của công vứt cho chó gặm hết. Công hệt như chó bông xù vẫy đuôi mừng rỡ vì được cưng mà sợ.
Thành thật mà nói, chi tiết giữ tôi lâu như thế lại là anh pháo hôi Diêm Lượng. Anh này vừa gặp thụ đã yêu. Lần ấy, ảnh có nhiệm vụ mang thụ đến cho công. Công lúc này chưa yêu đương gì thụ hết, chỉ định chịch chơi mấy hồi cho sướng con ku. Công thụ làm tình trên chiếc bàn trong phòng. Diêm Lượng đứng ngoài canh, nghe tiếng rên rỉ của người mình yêu khi bị thằng khác đè dưới thân mà mồ hôi rớt ướt áo. Tôi thích tưởng tượng cảm xúc của anh Lượng lúc này.
Bối cảnh dân quốc, chiến tranh, chuyển biến tình tiết, xử lý mâu thuẫn, tác giả viết khá ổn.
Điểm trừ:
Thụ là vạn nhân mê.
Tôi cực kỳ ghét vạn nhân mê vì cứ liên tưởng đến thím Cà rốt. Thụ đời trước đời sau đều thuần dạng “khí chất cao quý tựa thần tiên”, thông minh tuyệt đỉnh, quật cường kiêu hãnh, trai gặp trai yêu, gái nhìn gái thích. Vì thụ mà các anh đấu đá, phản nhau loạn xà ngầu. Thật đúng là không ra cái thể thống gì cả. Chỉ cần nhìn em 1 cái thôi là các anh cả đời không quên, dù có hy sinh nhiều thứ cũng muốn em thuộc về mình.
Các nhân vật được buff lên mây, anh nào anh nấy ngon lành, kể cả pháo hôi, càng các anh thích thụ thì càng khủng, nhất là phiên ngoại về Nghiêm Phong thì tôi cười như điên. Mô tả về anh này như sau: “Là chủ tịch của một trong mười tập đoàn hàng đầu thế giới, thời gian biểu của Nghiêm Phong kín mít đến hai năm sau.
Năm nay hắn ba mươi, hai học vị tiến sĩ của Harvard, diện mào anh tuấn, thân hình cao lớn kiện mỹ, sự nghiệp thành tựu. Là Hoàng tử bạch mã trong lòng của mọi phụ nữ và mục tiêu phấn đấu trong lòng mọi gã đàn ông”. Đờ mờ, tôi đây còn tưởng Chi Chan trọng sinh vào tác giả =)))
Nếu bỏ qua mấy cái sạn này thì bộ này khá ổn.
Chấm điểm: 7/10
[…] Quốc dân hí tử–> review tại đây […]