Tác giả: Kinohara Narise
Dịch giả: BeniBeni
Hơn cả một tiểu thuyết BL. Lời giới thiệu đã mô tả chính xác về Hako no naka. Tôi không quá lưu tâm đến tình cảm giữa hai nhân vật, trừ một đoạn mà tôi sẽ nói bên dưới, mà quan tâm đến vấn đề xã hội mà tác giả nêu ra hơn.
Tôi thường né các bộ liên quan đến ngục tù vì tôi tưởng tượng ra hàng tỉ màn ngược tâm ngược thân, nào gangbang, nào lạm dụng. Trong Hako no naka cũng có, nhưng tác giả lại viết theo kiểu khác hẳn với những gì tôi nghĩ. Nhìn bằng con mắt khác, Douno bị Kitagawa lạm dụng tình dục: nào sờ mó, nào hôn hít, thậm chí cả xxx trước mặt bạn cùng phòng. Nhưng cái cách của Kitagawa khiến không ai ghét được, ngay cả Douno. Kitagawa quá dịu dàng, quá ngây thơ. Tất cả những điều cậu làm đều xuất phát từ đáy lòng, không hề bị bất kỳ quan niệm xã hội nào ảnh hưởng. Kitagawa không biết đâu là đúng là sai, chỉ dựa vào tình cảm để hành động.Tại sao Konohara lại có thể viết những thứ bình thường một cách rung động lòng người như thế, viết những màn ngược thân vẫn ấm áp như thế?
Ngay mở đầu đã là một chủ đề cực kỳ khó trả lời và đã luôn là mối băn khoăn của tôi nhiều năm qua, bắt đầu từ câu chuyện của bạn tôi. Bạn tôi và chồng có một người con gái, sau mấy năm chung sống, do lý do này kia mà hai người không sống với nhau được nữa và bạn tôi muốn ly hôn. Tại thời điểm ấy, bạn tôi đang đi du học còn con thì ở với chồng. Bạn tôi chấp nhận không lấy bất kỳ tài sản nào, chỉ lấy con nhưng gia đình chồng cũng không cho. Bạn tôi thuê luật sư thì 100% luật sư tư vấn cho bạn tôi đút lót cho tòa án để có thể thông qua vụ này vì con dưới 5 tuổi, khả năng mẹ được nuôi con rất cao. Tuy nhiên, bạn tôi từ chối. Bạn tôi không muốn tiếp tay cho hối lộ – điều mà bạn khinh ghét. Chính vì điều đó, sự vụ kéo dài rất lâu không sao giải quyết được. Rất nhiều người bảo bạn tôi dốt, kém linh hoạt, để được việc của mình thì làm đại đi, đời này ai chả đút lót v…v… Tôi là một trong số ít người ủng hộ bạn tôi cho dù nếu tôi trong hoàn cảnh ấy, tôi sẽ đút lót cho xong. Tôi ủng hộ bạn vì bạn có dũng khí làm việc mà tôi mong muốn làm nhưng lại không dám.
Quay lại với Hako no naka, Douno Takafumi bất ngờ bị vu oan tội sàm sỡ. Anh nhất quyết không chịu nhận tội, nộp phạt một số tiền nhỏ là 3 vạn Yên. Anh đã cố gắng đấu tranh đến cùng vì niềm tin vào công lý vì biết chắc chắn mình vô tội. Kết quả là anh bị tạm giam một năm rưỡi và vào tù 10 tháng, mất việc, có tiền án, cha mẹ phải bán nhà, em gái bị từ hôn. Cuộc đời anh và gia đình hoàn toàn bị đảo lộn. Nếu bạn là Douno, bạn có “nhận tội cmn cho xong” không? Douno đã ân hận ngàn lần vì mình đã không làm điều đó. Nhưng chúng ta vốn không biết tương lai, tại thời điểm chúng ta tranh đấu, chúng ta luôn kỳ vọng vào điều tốt đẹp. Sự thực thì… nếu Douno là Vi Tiểu Bảo, chúng ta đã không có câu chuyện này.
Tôi nhận ra tôi thích Kinohara vì bà viết về những người trưởng thành, hiểu mình muốn gì, cần gì và nhân vật luôn phải trả giá rất nhiều cho hạnh phúc hiện tại (nếu có). Chắc vì tôi đã già rồi. Sau khi ra tù, Kitagawa dành toàn bộ thời gian, sức lực, tiền bạc để tìm kiếm Douno. Để thuê văn phòng thám tử với cái giá cắt cổ, cậu làm việc quần quật, không cần ăn ngủ. Với bản tính lương thiện, ít tiếp xúc với xã hội, cậu bị lừa hết lần này đến lần khác, nhưng cậu vẫn không bỏ cuộc. Thế giới của Kitagawa chỉ có mỗi Douno, nếu thiếu đi người ấy, cậu không cần thế giới ấy nữa. Tác giả viết tình cảm mà không sến súa, sâu sắc mang chút u ám mà không quằn quại. Phong cách này… đã biến tôi thành fan não tàn của Kinohara.
Ngoài hai nhân vật chính, tôi còn lưu ý tới Shiba – một người bạn trong tù. Tác giả không đề cập tới lý do ông vào tù nhưng từ đầu đến cuối, ông luôn đối xử với Kitagwa và Douno vô cùng tốt. Nếu không có ông, cả hai chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong tù và chẳng bao giờ tìm lại được nhau. Ông là một điểm sáng nhỏ ấm áp trong nhà tù lạnh lẽo và xã hội ngược xuôi bận rộn này.
Tác giả mặc dù không tỏ ra mình kêu gọi cho quyền của người đồng tính nhưng những gì bà viết còn hơn mọi lời thuyết phục. Lý do tôi được nghe nhiều nhất khi người ta phản đối hôn nhân đồng giới đó là gia đình phải bao gồm cha và mẹ mới là đúng điệu, mới đúng tự nhiên. Thế nhưng, hãy nhìn đi, mẫu gia đình truyền thống ấy có thực sự bền vững hơn gia đình đồng giới không? Douno và vợ đến với nhau vì tình yêu (hoặc ít nhất là họ nghĩ họ yêu nhau, hay tối thiểu là quý mến nhau), ấy thế mà Mariko vẫn ngoại tình. Hậu quả của điều ấy là một đứa trẻ bị giết, một người vô tội suýt bị oan, một gia đình tan vỡ và vô số hệ lụy khác. Mở rộng ra, thế giới này là một mạng nhện chằng chịt các mối quan hệ, không ai có thể làm việc gì đó mà không liên đới đến người khác (trừ khi ở trên đảo hoang một mình như Robinson). Vì thế, hãy nghĩ thật kỹ trước khi làm, hãy cân nhắc hậu quả, dù bạn không lường được hết nhưng ít nhất bạn cũng đã tính đến những kết quả xấu. Mà tốt nhất là “Không được làm những điều bản thân ghét với người khác. Không được gây những điều mình ghét cho người khác. Chỉ cần tuân theo điều đó, con sẽ không phạm phải sai trái nào cả.” Nếu như tất cả đều có thể làm được điều này, thế giới đã khác đi rất nhiều. Tôi đã rơi nước mắt khi Nao nói câu này với Keita – con trai mình. Một cách vô thức, cậu đã dạy con điều Kitagawa dạy cậu năm xưa – lời nói thay đổi cuộc đời cậu. Hóa ra, sự tử tế có thể được nhân truyền dễ dàng đến thế, (vậy tại sao chúng ta không làm?), chỉ cần thực sự để tâm. Sự dịu dàng của Kitagawa đã nuôi dưỡng Nao và đến lượt Nao tặng nó cho con mình. Vòng tuần hoàn của cuộc sống cứ thế tiếp diễn và cả những điều đẹp đẽ.