Dịch: Yu trong sáng

Chấm điểm: 9.25/10

Tôi đã luôn thắc mắc nếu trong tình yêu, một người ngoại tình thì làm sao người kia tha thứ được? Mỗi lần gần nhau, người bị phản bội có bị khoét thêm vào vết thương cũ hay không? Tôi luôn nói với bạn tôi rằng ngoại tình tư tưởng là tồi tệ nhất, ngay cả khi 2 người đó chưa chịch choạc gì nhau. Chỉ nghĩ đến đó thôi, tôi đã thấy buồn nôn rồi.

Tôi vô cùng, vô cùng thích bộ này. Nói truyện cẩu huyết cũng được vì motif rất quen thuộc. Công thụ là trúc mã, quen nhau từ nhỏ, yêu nhau từ sớm, chung sống từ lâu, tưởng như trên đời không gì có thể chen vào giữa họ. Thế nhưng cuộc sống luôn bất thường. Công là một CV rất có tiếng trong giới, đương nhiên, theo đúng chuẩn cẩu huyết, sẽ tồn tại một tiểu tam luôn lồng tiếng cùng cặp với công. Ban đầu chỉ là đùa, rồi đám hủ YY, lâu ngày thành thật, công thực sự động lòng. Ngày sinh nhật công, thụ chuẩn bị một bàn đồ ăn ngon nhưng công cả đêm không về vì còn bận đi với người kia. Chẳng ôm ấp xxx gì đâu nhưng thế đã đủ tan nát cõi lòng vả thụ lẫn người đọc rồi.

Thụ nhận ra, phát hiện ra công phản bội (trong tư tưởng), cậu không chấp nhận một tình cảm khuyết tật, không thuần khiết. Thụ bỏ đi. Không phải kiểu dỗi dằn ngúng nguẩy đâu, mà là nói với công rằng cậu cần suy nghĩ về mối quan hệ này.

Công từ đầu đến cuối chỉ yêu thụ, với người bạn phối âm kia chỉ là chút say nắng, rất nhanh chóng nhận ra sai lầm của bản thân. Công ra sức hàn gắn và sửa chữa. Có điều, một vết thương đã được tạo ra, lại còn sâu đến thế thì dù cứu chữa thế nào cũng không thể về nguyên trạng. Vết sẹo vĩnh viễn ở đó, mấy chục năm sau phai mờ dần mhưng mãi mãi tồn tại.

Trích đoạn:
1.
Kẻ có thể cho một người tự do hoàn toàn, chỉ có bản thân người ấy.
2.
Kỳ Mộ thờ ơ nói câu gì đó, rất nhỏ, cũng rất mơ hồ, nhưng Lục Tuấn Tự lại nghe rõ từng chữ, như một chậu nước đá xối xuống, làm anh lạnh buốt từ đỉnh đầu xuống tận bàn chân.

Kỳ Mộ nói, cũng đâu thể dựa vào anh cả đời.

3.
Cậu đi vào phòng ngủ, khi đi ngang Lục Tuấn Tự, rũ mắt nhìn anh một cái, nét cười sinh động thường ngày hoàn toàn biến mắt, trong đôi mắt cậu chỉ còn buồn đau. Cậu nói: “Lục Tuấn Tự, thà rằng anh lừa em cả đời.”

Em không muốn biết, trái tim của anh, cũng… sẽ thay đổi.

Ánh mắt cậu lúc này khi chi chít những mũi kim đâm vào da thịt Lục Tuấn Tự, truyền cho anh trọn vẹn nỗi đau của Kỳ Mộ.

Thất vọng, khó chịu, đau đớn, ánh mắt luôn nhìn anh đầy tin tưởng ấy, bị anh hủy diệt rồi.

Rất nhiều rất nhiều năm sau, trong cơn mơ giữa đêm , Lục Tuấn Tự vẫn giật mình tỉnh giấc vì ánh mắt ấy, rồi ướt đẫm mồ hôi lạnh.

4.
“Lục Tuấn Tự, ba tháng, 1509 km, thời gian và không gian đều có, anh và em, nên nghĩ xem rốt cuộc mình muốn gì.”

Kỳ Mộ bình tĩnh đến độ làm Lục Tuấn Tự sợ. Mỗi một từ cậu nói ra là một cú giáng xuống trái tim anh, chất đầy trong ngực anh như sắp nổ tung. Đầu đau buốt, giọng anh run lẩy bẩy, “Anh không cần nghĩ! Tiểu Mộ, anh cần em, luôn là em! Chỉ có mình em thôi.”

“Lục Tuấn Tự, từ nhỏ đến giờ, chúng ta luôn ở bên nhau. Em vẫn nghĩ không có gì tách chúng ta ra được, ít nhất đời này không thể. Nhưng hiện tại…” Kỳ Mộ cảm nhận rõ ràng Lục Tuấn Tự ngừng thở, nhưng cậu không định dừng, “Dù anh không cần nghĩ, thì em cũng cần.”

5.
Cậu có thể chấp nhận rất nhiều thứ, trong đó, không bao gồm tình yêu không đủ thuần túy.

6. Hai người cách nhau rất xa, chỉ nói chuyện qua điện thoại, Kỳ Mộ nghĩ:

Như thế này rất tốt, chỉ thế này thì rất tốt, khoảng cách đã lấy đi chướng ngại giữa hai người, chỉ còn lại tình tự hài hòa. Thậm chí Kỳ Mộ đã nghĩ, nếu cứ tiếp tục như thế này, không tổn thương không phản bội không lừa đối và bất an, thì cả đời không gặp mặt, cũng tốt.

7.
Lục Tuấn Tự lại có cảm giác thật xa lạ.

Người vừa lên tiếng là Đinh Tây Tây. Giọng nói từng khiến anh cảm thấy mê hoặc và mong chờ, bây giờ lại chẳng còn chút cảm giác nào.

8.
Thật ra những gì Mạt Bảo nói cậu đều hiểu cả, chỉ là cậu cần một người khác nói, để cậu gỡ được khúc mắc. Hoặc là, cậu cần một lý do khách quan chứ không phải chủ quan do chính mình nghĩ ra để tha thứ cho Lục Tuấn Tự.

9. Không thánh mẫu, Kỳ Mộ rất tuyệt

… Biết anh sống không được tốt thì em yên tâm rồi. Đâu thể mình em uất ức, còn anh lại ngày ngày an nhàn vui vẻ chứ.

10.
Tuy mạng ảo và đời thật có khoảng cách, nhưng tình cảm thì không khác. Tham gia lồng tiếng, chỉ xem như sở thích giải trí thôi, đừng kéo cả bản thân vào. Cũng đừng… để những thứ thật thật giả giả trên mạng ảnh hưởng đến tình cảm của mình.

11
Người yêu, là xuất phát từ tình yêu, ràng buộc bởi trái tim, là người sẽ bầu bạn cả đời do tự bản thân chọn lựa. Dù không thể luôn nhớ trong đầu mọi giây mọi phút, nhưng với những thứ liên quan đến ái tình, phải nghĩ đến người đó mới đúng. Có phải đã được sống an vui quá lâu, phải làm gì đó kích thích, khảng định lại sự tồn tại cảu mình, phá hỏng cuộc sống bình yên mới cam tâm?

Bây giờ, giông bão tuy đã lặng, nhưng nứt gãy còn đó, tuy chỉ là một vết rất nông thôi, nhưng vẫn sẽ luôn tồn tại.

12.
Lục Tuấn Tự, em không biết mình còn có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng anh không. Nhưng anh đã nói vậy, rốt cuộc em vẫn nguyện ý tiếp tục tin tưởng, vì trong lòng em, những khi anh tuân thủ hứa hẹn vẫn nhiều hơn.

13.
Ngay lúc đó thì tôi tỉnh ngộ, cô ấy yêu tôi hay không có ảnh hưởng gì đâu, chỉ cần đừng từ chối tôi là được rồi. Tôi trao cô ấy hết tình yêu của mình, chỉ cần cô ấy nhận lấy là được. Tôi sẽ yêu cô ấy cả đời, nếu có thể, thì thêm kiếp sau, kiếp sau nữa.

14.
Còn cái stt đầu tiên, cậu đã xóa rồi. Vì rốt cuộc thì ký ức cũng có hạn, chuyện không vui hà tất phải nhớ đi nhớ lại, không bằng xóa sạch sẽ, nói không chừng một ngày nào đó cậu sẽ quên.

15. Đinh Tây Tây nghĩ:
Nếu em gặp được anh sớm hơn anh ta, vậy hạnh phúc đó, có phải, sẽ là của em không?

–> Không. Cậu gặp sai người nên dù có đúng thời điểm cũng không thành.

16.
Kỳ Mộ nhìn Lục Tuấn Tự đang căng thẳng chưa từng rời mắt khỏi cậu một cái, cười thật nhẹ, “Ngoài cha mẹ anh ấy, tôi là người mong anh ấy được hạnh phúc nhất trên thế giới này, nhưng, nếu cuối cùng hạnh phúc của anh ấy không liên quan đến tôi, vậy tôi sẽ nguyền rủa cho anh ấy cô quạnh cả đời.”

One thought on “Trúc mã rồi sẽ thành đôi”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *