VĂN THƯ CA

Đây chỉ là một nhân vật phụ trong 2013 nhưng vô cùng ấn tượng.

Ban đầu, câu xuất hiện không tệ, vẻ nho nhã, tử tế. Sau mới dần lộ vẻ côn đồ khi giết người và lên cơn muốn làm thịt Lưu Nghiễn. Nhưng cậu không xấu, chỉ là thế giới quan của cậu khi đó khác mà thôi. Khi đã hiểu ra, cậu lột xác thành con người khác.

Văn Thư Ca luôn gắn với các tiết mục ảo thuật. Cậu thầm yêu Tạ Phong Hoa. Tình yêu ấy khắc sâu vào tấm bia gỗ, chôn sâu dưới đất, không bao giờ được cô biết đến. Lúc chia tay cô để gia nhập hàng ngũ lính chiến dễ đi khó về, Văn Thư Ca nói: Tôi làm ảo thuật cho chị xem nhé. Và cậu vung tay, những cánh hoa mỏng manh tan tác bay trong không gian.

Cậu cảm thấy gì khi cô gái mình yêu tìm thấy người yêu của cô còn sống, rồi cậu và anh chàng kia lại cùng chiến hào? Tác giả không mô tả kỹ nhưng tôi có thể cảm thấy nỗi buồn tuyệt vọng của cậu. Văn Thư Ca trước sau luôn hành động vì đại nghĩa, phối hợp với Lý Nham – người yêu Tạ Phong Hoa. Chưa một lần cậu làm ra hành động lén lút phá đám hay nói lời khiêu khích. Cậu luôn luôn đứng sau chúc phúc cho họ, nén nỗi đau câm lặng nhìn họ yêu thương nhau. Đến phút cuối, Văn Thư Ca bày ra màn ảo thuật vĩ đại nhất thế gian, nhận phần hy sinh để tất cả những người khác được sống. Cậu nói: đức tin của tôi không phải Chúa mà là một người khác. Vì người ấy, cậu có thể chết.

Giây phút Văn Thư Ca rơi vào lòng biển tối đen lạnh lẽo, mang theo mảnh giấy viết tay của Tạ Phong Hoa mà cậu coi như Thánh kinh là một trong những chi tiết đắt giá nhất truyện. Tôi có cảm giác mình đã nhìn thấy hình ảnh ấy ở đâu rồi, trong mơ hay trong một bộ phim nào đó.

Tôi tưởng tượng phút cuối cùng của đời cậu, Văn Thư Ca sẽ lặng yên, tay cầm mảnh giấy, nhớ lại những kỷ niệm đẹp đẽ với cô gái cậu yêu mà mỉm cười bình thản. Chỉ có những người nội tâm vô cùng an tĩnh mới có thể bình tĩnh nhìn cái chết từ từ trườn tới.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *