VẦNG TRĂNG MÁU
(Killers of the Flower Moon)

Reviewer: Điền Yên

Không cần biết nội dung phim thế nào, nhìn tên đạo diễn và dàn diễn viên đủ để lôi tôi đến rạp rồi. Thấy cha nội nào đó nói các phim ra rạp đều chiếu thử vài ngày để đánh giá độ hút khách rồi sắp lịch chiếu. Chắc cha này ngủ mơ. Tôi xem Killers of the Flower Moon ngay ngày đầu tiên nhưng nhìn vào suất chiếu của phim mà coi. CGV Oceanpark có duy nhất 1 suất vào 20:20, với thời lượng 3h26′, nửa đêm tôi mới về đến nhà. Đỉnh cao hơn là bên Times City, có suất 10 giờ đêm, xem cmn đến sáng luôn. Có thể nói là các suất chiếu dành cho bộ phim đề cử Oscar này tệ đến mức khó lòng tệ hơn. Lý do thì ai cũng biết rồi đấy. Xong rồi bảo sao phim kia doanh thu cao. Người ta đến rạp muốn xem phim khác cũng đéo có mà xem. Chả nhẽ đi về trong khi mãi mới hẹn được giai đẹp ra ngoài?

Quay về với Vầng trăng máu. Cái tít dịch rất giật gân. Flower moon là trăng tròn tháng Năm, thời điểm đó, hoa trên cánh đồng nở rộ, trong phim có nhắc đến chi tiết này. Giếc người trong thời điểm này kể ra cũng nhuốm máu mặt trăng thật. Mỗi tội là bạn tôi tra thì toàn ra Tiệc trăng máu.

Mở đầu phim làm tôi nhớ đến series truyện tranh Lucky Luke ngày xưa, tù trưởng chôn tẩu thuốc, vàng đen và cuộc đổ xô tới Okalahoma… Nhưng hồi trước đọc Lucky Luke, tôi còn nhỏ, không nhận ra các vấn đề (nếu có) trong giai đoạn đặc biệt này của nước Mỹ. Người da đỏ đột ngột trở nên giàu có, họ chẳng cần phải làm gì, chỉ ngồi nhạn lợi tức là đủ sướng rồi. Điều này sẽ dẫn đến rất nhiều vấn nạn: không công ăn việc làm –> nhàn cư vi bất thiện, ăn chơi, nghiện ngập, cờ bạc… (giống như đền bù đất xây KĐT ở Việt Nam), giếc người để lấy bảo hiểm, quyền thừa kế…

Mỹ nam một thời Leonardo DiCaprio (ôi, giờ nghĩ đến anh, tôi chỉ nhớ đến cái hình súng nước) thủ vai một cựu quân nhân giải ngũ, tìm đến Oklahoma để làm việc cho ông cậu. Anh cưới một cô gái da đỏ thuần chủng giàu có. Dưới sự xúi bẩy của ông cậu xảo quyệt, anh tiếp tay giếc cả nhà vợ. Đây không tính là spoil vì phim nó lồ lộ hết, không che giấu gì.

Cú twist lớn nhất phim là phim không có một cú twist nào cả. Tôi cứ nghĩ Ernest tương kế tựu kế để cứu gia đình mình, cứu vợ, nhưng không. Anh ta là một thằng ngớ ngẩn thứ thiệt, hoàn toàn sa đọa. Điều duy nhất cứu vãn cảm tình của tôi là anh ta yêu vợ con thật sự, chẳng qua anh ta quá ngu so với ông cậu thôi.

Diễn xuất của Robert De Niro và DiCaprio không có gì phải bàn. Bạn tôi đi xem cùng không biết De Niro là ai mà vẫn khen nức nở vai “ông cậu”. Brendan Fraser xuất hiện ngắn ngủi trong vai luật sư. Thật không thể nhận ra mỹ nam Xác ướp Ai Cập. Anh to như cái thùng tô-nô vậy. Hy vọng anh vượt qua khó khăn để trở lại như xưa.

Phải nói là phim rất dài, có những đoạn tôi cho là thừa thãi gây chán nản, có đoạn thì chuyển cảnh rất phũ, tôi không nghĩ là kiểm duyệt vì đoạn đó không có gì. Xem xong phim, tôi nghĩ mình xem phim tài liệu vì tôi chỉ ấn tượng về bối cảnh phim thôi, các tình tiết khác, kể cả vụ án đều chán phèo.

Bài học rút ra sau phim là giàu, đặc biệt là giàu đột xuất, hóa ra cũng chẳng sướng, dễ bị đố kị, dễ bị làm thịt.

Quên mất, phim nhắc đến Edgar Hoover hai lần, chính nhân vật này phái nhân viên đến Oklahoma điều tra về các vụ giếc người da đỏ (mấy người khác từng đến đều bị thịt hết). Nhân viên FBI có khác, làm ăn đâu ra đấy

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *